Văn án
Xuyên thành mẹ kế của cặp song sinh vai phụ độc ác, ta đã chăm chỉ tận tụy suốt bảy năm.
Cuối cùng, người ca ca đã trưởng thành thành trạng nguyên công tử phong lưu tuấn tú, còn cô muội muội cũng trở nên hiểu lễ nghĩa, đoan trang thùy mị.
Ta vốn tưởng rằng cuối cùng cũng có thể dựa vào một đôi con cái mà an tâm làm một góa phụ trẻ đẹp.
Cho đến đêm đó, ta nghe thấy tiếng thở dốc nhẹ nhàng của ca ca bên ngoài phòng.
"Tiểu nương..."
Ta hoảng sợ trốn đến chỗ cô muội muội.
Sắc mặt thiếu nữ lười biếng, quần áo cởi một nửa, như vừa tỉnh giấc mộng.
Nàng ôm ta vào lòng nhẹ nhàng an ủi nhưng ta lại bỏ qua bức họa mỹ nhân quá mức yêu mị ở một góc màn giường.