Năm đó Từ Quan mang về một nữ nhân.
Hắn đòi huỷ hôn.
"Mật Nhi xinh đẹp, biết điều, gặp nàng rồi ta mới hiểu được sức hấp dẫn khác biệt của phụ nữ.
"Nể tình cha ta trước lúc lâm chung đã nhờ vả, để tránh bị người khác nói ta bội bạc, đây là năm nghìn lượng ngân phiếu, coi như dùng để chấm dứt mối hôn ước này.
"Từ đây, ngươi và ta mỗi người tự lo lấy chuyện hôn nhân, không còn liên quan gì nữa."
Sau này, ta mới biết cô gái đó là Thạch Mật, con gái của Đô thống Tả doanh Duyện Châu.
Hắn chê ta quá ôn hoà, không thú vị như Thạch Mật; gia thế bình thường, không giúp gì được cho con đường quan lộ như Đô thống Duyện Châu.
Rõ ràng là năm ấy, người lén trèo tường, trồng cả một vườn hải đường trong sân nhà ta chính là hắn.
Người giơ tay lên trời thề thốt, rằng khi hoa hải đường nở sẽ trở về cưới ta cũng chính là hắn.
Tình cảm thật sự là thứ thay đổi trong chớp mắt, khiến con người ta trở nên khác lạ.
Gặp lại Từ Quan, ta đã làm vợ của Tạ Quân được năm năm.
Gia đình êm ấm, mẹ hiền con ngoan.
Mắt hắn đỏ hoe, hỏi: "Quân Quân, nàng đã đi đâu? Ta đã tìm nàng suốt năm năm."