Vào năm thứ 4 hậu hôn nhân, Phó Thần nuôi một nữ sinh viên đại học ở bên ngoài. Cô ấy hoạt bát, xinh đẹp và tràn đầy năng lượng.
Còn lôi kéo Phó Thần, người có tài sản hàng chục tỷ, đi ăn đồ vỉa hè rồi nhiệt tình đuổi theo tuyển thủ trò chơi thể thao điện tử mà cô ta thích.
Phó Thần gọi cho tôi: "Tối nay tôi không về nhà, tôi phải đi xem trận đấu của Tề Kiến Bạch."
Cô gái bên cạnh cười khẩy: "Chị ta nhàm chán như vậy, liệu có biết Tề Kiến Bạch là ai không?"
Bọn họ nói mà không suy nghĩ gì.
Sau khi cúp điện thoại, tôi bị đẩy vào lòng Tề Kiến Bạch trong chiếc xe mờ ánh đèn.
Răng nanh của hắn cắn vào gáy tôi, hơi nhói.
"Chị ơi, em thắng rồi, tối nay chị thưởng cho em thế nào?"