99 Lần Nhiệm Vụ Công Lược

C1


1

 

Lúc nhận được thông báo của hệ thống, tôi đang nằm trong phòng bệnh nặng, khắp người cắm đầy ống truyền dịch.

 

Gan thận suy kiệt nghiêm trọng, thời gian sống không quá mười ngày.

 

“Thật sự thất bại rồi sao? Không còn cơ hội nào nữa sao?”

 

Âm thanh điện tử lạnh lẽo của hệ thống vang lên:

 

“Theo mạch truyện hiện tại, đến ngày nam chính kết hôn với nữ chính, nhiệm vụ của cô xem như thất bại, đề nghị lập tức từ bỏ thế giới này, quay về hệ thống chính.”

 

Tôi mệt mỏi nhắm mắt lại.

 

“Có thể cho tôi thêm vài ngày nữa không, biết đâu, biết đâu còn có cơ hội?”

 

Thực ra tôi biết, làm gì còn cơ hội nào nữa.

 

Mới một tuần trước, Lục Dịch đã cầu hôn bạch nguyệt quang của anh ta.

 

Lục Dịch không yêu tôi, chưa bao giờ yêu.

 

Cho dù tôi đã từng cùng anh ta gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, cùng anh ta lưu lạc đầu đường xó chợ.

 

Lúc anh ta bị đám côn đồ đường phố đánh đập, tôi đã cầm chai rượu xông lên đập vỡ đầu chúng.

 

Bọn côn đồ bị khí thế hung hãn của tôi dọa sợ, chửi rủa tôi chán sống.

 

Đêm hôm đó, người tôi đầy máu, anh ta run rẩy ôm tôi đến bệnh viện.

 

“Xin lỗi, Nghiên Nghiên, sau này đợi anh thành công, nhất định sẽ cho em cuộc sống tốt nhất.”

 

Vì câu nói này, tôi cam tâm tình nguyện làm đao phủ trong bóng tối cho anh ta.

 

Bất kỳ chuyện bẩn thỉu nào, tôi cũng chưa bao giờ để anh ta dính dáng dù chỉ một chút.

 

Sau này, khi anh ta công thành danh toại, tôi cũng nỗ lực trở thành người phụ nữ xứng đáng với anh ta.

 

Nhưng trong mắt anh ta, tôi trở nên hám danh, thực dụng, xấu xa.

 

Anh ta ghét bỏ đôi tay tôi không sạch sẽ.

 

Anh ta nói:

 

“Lâm Nghiên, anh phát hiện anh vẫn thích kiểu phụ nữ thuần khiết hơn.”

 

“Nhìn những vết sẹo trên người em đi, ngoại trừ cái tên, em còn điểm nào giống phụ nữ?”

 

2

 

Suy nghĩ trở về hiện thực.

 

Tôi hơi đau đầu.

 

Tôi vốn là một công lược giả, Lục Dịch là nam chính trong một cuốn tiểu thuyết hắc bang.

 

Ba năm trước, tôi được phái đến thế giới tiểu thuyết này.

 

Ban đầu, vai diễn của tôi là một nữ phụ si tình với Lục Dịch, yêu đơn phương nam chính, cuối cùng trong chương kết thúc, trở thành bia đỡ đạn cho nam nữ chính.

 

Nữ phụ không hài lòng với kết cục này, sau khi c.h.ế.t đã mạnh mẽ yêu cầu thay đổi kết cục, ý niệm mạnh mẽ đến mức đã ảnh hưởng đến các thế giới khác.

 

Vì vậy, tôi với tư cách là người sửa chữa hệ thống, đã được phái đến thế giới này.

 

Chỉ là trong quá trình này đã xảy ra lỗi, tôi bị mất trí nhớ, thừa hưởng toàn bộ cảm xúc của nữ phụ, bao gồm cả tình yêu với Lục Dịch.

 

Là một công lược giả, hoàn toàn đồng cảm với nhân vật là một chuyện rất đáng sợ.

 

Sự không cam lòng của nguyên chủ, tình yêu cuồn cuộn của nguyên chủ, từng giây từng phút đều ảnh hưởng đến tôi.

 

Ba năm đồng hành, ba năm si tình sai người.

 

Mãi cho đến khi cuốn sách này sắp kết thúc, tôi mới miễn cưỡng thoát ra được.

3

 

Sau khi đã nhớ lại toàn bộ sự việc, tôi suy nghĩ một chút, đột nhiên lên tiếng với hệ thống:

 

“Mở kho đạo cụ, tôi muốn mua một liều adrenaline.”

 

Hệ thống im lặng một lúc.

 

“Cô bị điên à? Nhiệm vụ công lược đã thất bại, đề nghị cô nhanh chóng rời khỏi, nếu không bị phát hiện vi phạm, cô sẽ phải chịu hình phạt đau đớn gấp trăm lần.”

 

“Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, giúp tôi mua đi.”

 

Hệ thống không nói gì nữa.

Rất nhanh, trên tay tôi đã có thêm một liều adrenaline.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.