Sau khi xuyên sách, tôi nhận ra mình đã thức tỉnh hệ thống "Trà Xanh".
Nam chính bảo tôi tránh xa "bạch nguyệt quang" của anh ta một chút.
Tôi nhẹ nhàng nói: "Chị đừng trách anh, em đi là được."
Nữ chính duỗi chân đá nam chính một cước.
Nam chính: ?
Kẻ bắt cóc bắt cóc tôi.
Tôi khóc lóc đáng thương: "Dù sao tôi cũng không còn sống được lâu, anh không cần phải tự trách."
Kẻ bắt cóc giữa đêm tự tát mình hai cái bạt tai: "Mình thật đáng chết mà!"
Chú Hai điên cuồng của nam chính, Cố Thanh Yến, có chút điểm nhan sắc.
Không nhịn được, tôi đã ngủ với anh ta.
Cố Thanh Yến: "Cùng lắm tôi mất đi trong sạch, sau này bị người ta khinh thường phỉ nhổ mà thôi, sao có thể để em chịu trách nhiệm được chứ."
Tôi: ?
Không thể cãi lại, người này tôi đối phó không nổi!