Mẹ tôi là một thánh mẫu.
Với người ngoài, mẹ là thánh, nhưng với chúng tôi, mẹ là một người giả dối.
Khi anh họ tôi kết hôn mà không có nhà ở, lòng tốt của mẹ trỗi dậy. Mẹ đã chuyển quyền sở hữu ngôi nhà của gia đình tôi cho anh họ, để chúng tôi phải sống trong căn nhà cũ nát, dột nát.
Mẹ tôi nói rằng ai cũng sẽ gặp khó khăn vào lúc nào đó, bây giờ chúng ta giúp người khác trong khả năng của mình, sau này họ cũng sẽ giúp lại chúng ta.
Khi em họ tôi không có tiền đi học, mẹ ép tôi bỏ học, vào nhà máy làm việc để kiếm tiền học phí cho em.
Mẹ tôi bảo rằng điều này sẽ giúp tôi sớm bước vào xã hội, học hỏi thêm kinh nghiệm sống, và sau này khi em họ tôi ra trường, kiếm được nhiều tiền, sẽ không quên ơn tôi. Mẹ bảo tôi hãy hiểu lòng tốt của mẹ.
Nhưng cho đến khi anh họ tôi sinh đứa con thứ ba trong ngôi nhà của tôi, tôi bị em họ đẩy xuống cầu thang ngã chết, bà ấy cũng không nhận được điều mà bà ấy cho là "sự đền đáp".