Để bảo vệ sự bình yên cho đất nước, ta bị đưa sang nước địch hòa thân suốt bảy năm trời, chịu đủ mọi nhục nhã, sảy thai nhiều lần.
Ngày đầu tiên trở về quê hương, ta lại bị chính hoàng huynh của mình, bậc đế vương, ép uống thuốc độc, còn dùng tà thuật cắt đứt đường luân hồi của ta.
Chỉ vì ta đã bị vấy bẩn, làm hoen ố thanh danh của Thịnh quốc, làm tổn hại đến tôn nghiêm của bậc quân vương.
Không ai ngờ rằng, ta bị cắt đứt đường luân hồi lại có thể trọng sinh về năm mười bốn tuổi, trong lãnh cung đổ nát.
Mở mắt ra, Cảnh Hành - kẻ đã hại chết ta ở kiếp trước, đang nhìn ta với ánh mắt sâu thẳm: "A Nguyện, muội muốn giết chết hoàng huynh sao?"