1
Tỉnh dậy, tôi phát hiện mình xuyên không vào một truyện “nph vô tam quan cẩn thận đọc”.
Chính là cuốn tôi vừa nghiên cứu gần đây.
Đại khái nội dung là, nam chính là thiếu gia nhà giàu ở Bắc Kinh, nữ chính “tôi” (sau đây gọi tắt là “tôi”) đến nhà anh ta xin việc giúp việc.
Thiếu gia phát hiện tôi trông rất giống bạch nguyệt quang Kim Chi Chi của anh ta, nên coi tôi như thế thân, ép buộc tôi ở bên.
Sau đó tôi cứ chạy trốn, anh ta cứ giam cầm, phần lớn nội dung là hai người xxoo.
xxooo vô độ.
Giờ truyện đã vào cao trào, bạch nguyệt quang Kim Chi Chi của thiếu gia từ nước ngoài về, tôi bắt đầu vừa bị thiếu gia hành hạ, vừa dan díu với anh em tốt để trả thù.
Cuối cùng tôi phát hiện mình yêu cả anh ta lẫn anh em tốt của anh ta.
Mọi người cũng yêu tôi, không muốn chịu nỗi đau mất tôi nữa, quyết định chia sẻ một phần tình yêu của tôi.
Mọi người đạt được sự hài hòa lớn trong cuộc sống.
Quả nhiên là một truyện “NP tam quan không đứng đắn”.
Tôi ngồi trên giường bệnh, loại trừ hai phụ nữ và một ông già, chăm chú đếm còn bao nhiêu trai đẹp.
2
Theo cốt truyện, chỉ cần là trai đẹp tôi nhìn thấy, cuối cùng đều sẽ quỳ gối dưới váy hoa của tôi
“Một, hai, ba, bốn…”
Tôi đếm lại một lần nữa.
“Một, hai, ba, bốn…”
Tôi đếm cẩn thận hai lần, sao chỉ có 6 người?
Bác sĩ bên cạnh vẫn đang nói: “Cô ấy ăn phải nấm độc, dù đã rửa ruột nhưng đầu óc còn rối loạn một thời gian, trong thời gian này cô ấy làm gì cũng chiều theo.”
Bác sĩ đi rồi.
Bạch nguyệt quang Kim Chi Chi của thiếu gia hỏi tôi: “Chi Chi, em làm gì thế? Giờ cảm thấy thế nào?”
Tôi liếc cô ta, quả thật rất xinh đẹp.
Dù sao tôi cũng được thiếu gia chú ý vì giống cô ta sáu phần.
Và lý do tôi nằm viện cũng là vì cô ta đẩy tôi xuống cầu thang nên tôi mới ngã.
Tôi không thèm để ý đến cô ta, chỉ chìm đắm trong thế giới của mình: “Sao chỉ có 6 người thế, chủ nhật nghỉ à?”
3
Nam chính trong truyện ngồi cạnh giường, xoa đầu tôi, dịu dàng hỏi: “Em thấy thế nào, còn chóng mặt không?”
Nước mắt tôi lập tức rơi xuống: “Hu hu, cậu chủ, anh thả em đi đi, người anh yêu đã về rồi, anh còn giam cầm em làm gì, nếu không phải Kim Chi Chi đẩy em, em đâu phải vào viện hu hu hu hu…”
Mọi người đều sững sờ.
Bác sĩ lại được gọi vào, chiếu đèn vào mắt tôi hồi lâu, rồi hỏi tôi vài câu, nhưng tôi không trả lời.
Bây giờ tôi hoàn toàn đồng cảm với nữ chính, tôi chính là nữ chính, Ngân Tri Tri.
Xem kìa, một Kim*, một Ngân*, rõ ràng là thế thân của nữ chính Kim Chi Chi.
*Kim = Vàng, Ngân = Bạc
Tôi chỉ là một đóa hoa trắng ngây thơ, vì kiếm tiền cứu mạng mẹ mà bị mấy tên thiếu gia vô lương tâm chơi đùa.
Những người xung quanh vẫn đang nói chuyện.
Một lúc sau, thiếu gia đến hỏi tôi.
4
Tôi nhìn anh ta.
Dù anh ta là kẻ cưỡng bức, bắt cóc, giam cầm trái phép, đáng bị tù chung thân.
Nhưng vì đây là truyện np, nam nữ chính có thể ngủ với nhau để nảy sinh tình cảm.
Nên giờ tôi rất yêu anh ta.
Hơn nữa anh ta là nam chính, anh ta đẹp trai, mặt còn đẹp hơn cả tượng điêu khắc.
Lại quyền lực ngút trời.
Đầu truyện anh ta là chàng đẹp trai lạnh lùng, cuối truyện vì níu kéo trái tim nữ chính, sống động biến thành một anh chàng ấm áp, còn tranh sủng với những người đàn ông khác.
Anh ta nhíu mày hỏi tôi: “Em tên gì?”
“Ngân Tri Tri,” tôi từng chữ một nói: “Ngân là màu bạc, Tri là biết, em không phải thế thân của bạch nguyệt quang Kim Chi Chi của anh. Em chỉ là người giúp việc trong nhà anh, quan hệ giữa em và anh phải cắt đứt.”
Tôi oán hận nhìn Kim Chi Chi, nghe tôi nói xong, cô ta bật cười khúc khích.
Tôi càng tức giận.
Thiếu gia liếc cô ta một cái, cô ta im bặt.
Những người khác cũng bịt miệng cười thầm.
Chỉ có một cặp vợ chồng trung niên lo lắng nhìn tôi.
Tôi biết, họ là bố mẹ của Kim Chi Chi.
Họ mưu mô sâu sắc, thấy thiếu gia hiện giờ rất quan tâm tôi, sợ con gái họ sau này thiệt thòi.
Kim Chi Chi lén nói với thiếu gia: “Cái cốt truyện em ấy nói, giống như trong một cuốn tiểu thuyết em ấy gửi cho em, ha ha ha, vất vả cho anh rồi, anh rể.”
Tôi buồn bã nhìn bóng lưng đẹp đôi của họ.
Chỉ có Kim Chi Chi mới có thể đứng bên cạnh thiếu gia rạng rỡ như vậy.
Tôi ngẩng đầu nhìn bầu trời 45 độ.
Để lại một góc mặt tuyệt đẹp.
Ít nhất trong sách sẽ viết như vậy.