Giới thiệu:
Mẹ tôi vì sinh không được con trai nên bị cha tôi ép đi làm g.ái.
Mỗi buổi tối đều có những người đàn ông khác nhau đến nhà chúng tôi.
Người nhiều tiền thì có thể một mình, ít tiền thì chỉ có thể bốn năm người cùng một lúc.
Mẹ tôi khóc đến khàn cả giọng, nhưng cha tôi chỉ lo đếm tiền, còn mắng bà là “con đàn bà lẳng lơ”.
Cho đến tối hôm đó, tiếng hét của mẹ tôi lên tới đỉnh điểm, bà đột nhiên như biến thành một người khác.
Hoá ra, mẹ tôi vậy mà lại mang thai.
Nhưng không ai biết rằng thai này của bà, lại mang đến hơn trăm đứa.
1
Mẹ tôi là nữ sinh viên đại học bị lừa bán vào trong thôn, cha tôi đối với chuyện này vô cùng tự hào.
Bởi vậy, cho dù bụng mẹ tôi không chịu thua kém ai, chỉ sinh ra mỗi mình tôi là đứa con gái lỗ vốn, cha tôi vẫn không nỡ để mẹ tôi đi làm gái.
Ông ấy luôn nghĩ, mẹ tôi có gen của sinh viên đại học, không thể lãng phí trên người đứa con gái như tôi được.
Nhưng mẹ tôi sau đó liên tiếp mang thai ba lần đều là con gái, vừa sinh ra đã bị bà nội tôi dìm c.h.ế.t trong chậu nước.
Sau đó, mãi đến năm thứ tám, mẹ tôi cuối cùng cũng mang thai một đứa em trai. Nhưng lúc sinh, bởi vì sảy thai quá nhiều lần, mẹ tôi khó sinh.
Bà nội nói, phải giữ đứa nhỏ.
Bà đỡ đẻ không làm được, sợ gánh trách nhiệm, liền kiếm cớ chuồn mất.
Bất đắc dĩ, bà nội đành phải tự mình ra tay, dùng hết sức lực, muốn kéo em trai ra khỏi bụng mẹ tôi. Nhưng đầu em trai bị kẹt, sinh ra mặt mũi tím tái, không bao lâu thì qua đời.
Mẹ tôi cũng bởi vậy mà mất đi khả năng sinh con. Bà nội cảm thấy xui xẻo, định bụng bán mẹ tôi đi lần nữa.
Nhưng cha tôi lại nghĩ ra một chủ ý hay hơn. Ông ấy nói mẹ tôi năm nay đã hơn 30, nhưng dù sao cũng là sinh viên đại học.
Bây giờ lại không còn khả năng sinh con, chi bằng để bà ấy bắt đầu làm gái làng chơi đi. Vừa có thể giúp kiếm tiền cho gia đình, vừa có thể nâng cao địa vị của gia đình chúng tôi trong thôn.
Bà nội cười đến không ngậm được miệng, liên tục khen cha tôi thông minh.
2
Đúng vậy, ở trong thôn chúng tôi, những người phụ nữ làm gái làng chơi có địa vị rất cao. Thậm chí có thể sánh ngang với nửa người đàn ông.
Cha tôi luôn nói, đàn ông cả đời nếu chỉ có thể lấy một người vợ, vậy chẳng phải quá nhàm chán sao?
Bởi vậy, cần phải có những người phụ nữ làm gái làng chơi. Chỉ cần bỏ ra một chút tiền, là có thể ngủ với vợ người ta. Ngôi làng này sở dĩ vẫn còn lưu giữ tập tục này, cũng là nhờ trí huệ của tổ tiên.
Theo lệ làng, những người phụ nữ chuẩn bị làm gái làng chơi, buổi tối phải mở cửa phòng, và treo một dải vải đỏ lên then cửa.
Lúc cha tôi treo vải lên cửa, mẹ tôi sống c.h.ế.t không chịu.
Mẹ tôi vừa mới sinh em trai không lâu, thân thể còn rất yếu ớt. Vốn dĩ đã không xuống giường được, nhưng không biết vì sao, đêm đó đột nhiên sinh ra chút sức lực, trực tiếp lật người xuống giường, quỳ trước mặt cha tôi, khóc lóc nói:
“Kiến Quốc à, em xin anh, bị bán vào cái làng này, em đã cam chịu rồi.”
Nói rồi, mẹ tôi ôm tôi vào lòng.
“Kiến Quốc à, chúng ta còn có Tiểu Xuân, trong nhà tổng cộng chỉ có hai gian phòng, hơn nữa còn không cách âm. Chúng ta cùng nhau nuôi nấng Tiểu Xuân được không? Em có thể lên thành phố kiếm tiền, em biết chữ, rất nhiều công việc đều có thể làm được.”
Nhưng cha tôi lại đạp tôi một cái ngã xuống đất, quay tay cho mẹ tôi một cái tát, đánh mẹ tôi ngã xuống đất.
Ông ta vừa rít một hơi thuốc lào, vừa nói:
“Một đứa con gái thối, nếu không phải lo lắng sau này nó không bán được giá tốt, gả không được nhà tử tế, tao đã sớm để nó đi theo mày làm gái làng chơi rồi. Mày đừng có giả vờ, tao biết tỏng mày đang ấp ủ chuyện gì. Mày gả vào nhà chúng tao, sau này chính là người của nhà chúng tao, mày muốn lên thành phố tìm cơ hội bỏ trốn, tao nói cho mày biết, đừng có mơ!”
Cứ như vậy, cha tôi mặc kệ mẹ tôi ngăn cản, vẫn mở cửa phòng của mẹ, còn treo một dải vải đỏ rất dài và dễ thấy.