Bạn trai tôi là yêu tinh điện thoại

Chương 1


Điện thoại của tôi bỗng nhiên sở hữu năng lực tự động đặt hàng.

Bất cứ món đồ nào tôi bỏ vào giỏ hàng, ngày hôm sau đều được giao đến tận nhà.

Thế nhưng gần đây, những thứ tôi nhận được ngày càng kỳ quái.

Đang hoang mang, điện thoại của tôi bất ngờ lên tiếng: “Tối nay em thử mặc cái này xem.”

***

Đợt sale lớn sắp đến, rảnh rỗi sinh nông nổi, tôi lướt ứng dụng mua sắm, hôm sau đã thấy một đống hàng được giao đến.

Mở ra xem, hóa ra là mấy món tôi đã bỏ vào giỏ hàng.

Tôi sững sờ.

Lên mạng xem lại, giỏ hàng quả nhiên trống trơn.

Ban đầu tôi còn tưởng ứng dụng bị lỗi, mừng rỡ bỏ thêm cả đống món đồ vào giỏ.

Thế nhưng dần dần, tôi phát hiện ra có gì đó không đúng, mỗi lần mua đồ, bên trong đều có thêm một vài món “lạ”.

Lần đầu tiên là một bộ váy ngủ vô cùng gợi cảm.

Lần thứ hai là đồ lót ren.

Lần này còn quá đáng hơn, là một món đồ chơi người lớn.

Sợ hãi sẽ nhìn thấy thêm thứ gì đó “không dành cho trẻ em”, tôi không dám mua hàng online nữa.

Không ngờ, tôi không đặt hàng nữa, điện thoại lại tỏ vẻ không hài lòng.

Hôm đó, tôi đang ngủ, bỗng nhiên điện thoại rung lên điên cuồng.

Ngủ gà ngủ gật, tôi nhấn nút nghe, bên tai vang lên giọng nói của một người đàn ông.

“Quà tôi tặng, em không thích à?”

“Anh gọi nhầm số rồi.”

Tôi cúp máy, nhắm mắt lại hồi tưởng lại vài giây, đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.

Quà tặng tôi?

Chẳng lẽ là mấy món đồ được đặt trong ứng dụng?

Tôi bật dậy, mở điện thoại ra xem, nhưng chẳng còn thấy lịch sử cuộc gọi nào cả.

Không tài nào ngủ tiếp được, tôi luôn cảm thấy mình bị ma ám.

Hơn nữa còn là một con ma lắm tiền.

Tôi bèn đi tìm thầy trừ tà, không ngờ sau khi nghe tôi kể xong, vị thầy im lặng hồi lâu rồi mới lên tiếng: “Lần sau gặp lại, phiền con cho ta xin cách liên lạc của cậu ta. Ta làm nghề này ba mươi năm rồi, chưa từng gặp qua chuyện tốt lành như vậy.”

Thật quá hoang đường!

Nhưng mà thôi, tìm thầy cũng có chút tác dụng.

Từ hôm đó trở đi, tôi không còn nhận được cuộc gọi kỳ quái nào nữa.

Điện thoại cũng trở lại bình thường.

Cuối tuần là sinh nhật của nam thần Hứa Diệu, là một người thầm mến, tôi nhất định phải tặng quà để thể hiện tấm lòng.

Không dám mua hàng online nữa, tôi cố ý xin nghỉ phép để đến tận nơi mua quà.

Không ngờ, lúc quẹt thẻ lại gặp trục trặc.

“Xin lỗi, thẻ ngân hàng của quý khách có vẻ bất thường.”

“Sao có thể như vậy được?”

Tôi đổi sang thẻ khác, vẫn hiển thị bất thường.

Đang lo lắng, bỗng nhiên có một bàn tay đưa ra từ phía sau: “Dùng thẻ của tôi đi.”

Tôi quay đầu lại, bắt gặp một khuôn mặt vô cùng tuấn tú.

Làn da rám nắng khỏe khoắn, hốc mắt sâu, sống mũi cao thẳng, đừng nói là tôi, ngay cả nhân viên bán hàng cũng ngây người.

Mãi một lúc sau mới hoàn hồn, nhận lấy tấm thẻ đen để thanh toán.

Tôi vội vàng ngăn cản: “Khoan đã, tôi không quen vị tiên sinh này.”

Kết quả vừa dứt lời, tôi đã nghe thấy một tiếng cười khẽ: “Bây giờ không quen nữa à? Lúc tiêu tiền của tôi, em tiêu nhanh lắm mà.”

Giọng nói này nghe quen quen.

Chẳng lẽ, anh ta chính là con ma lắm tiền kia?


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.