BẠN TRAI TRÚC MÃ CHỈ THÍCH TÔI

Chương 1


 

   Khi tôi đang rửa tay trong nhà vệ sinh của trường , tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện của hoa khôi Lâm Nhu và bạn thân của cô ta :

” Thanh mai không thể bằng trời giáng , cô ta lại đi nước ngoài lâu như vậy . Lần này trở về còn có thể tranh giành với anh Nam Hiên với tôi sao ?”

Tôi không hề hoảng hốt , thậm chí còn lặng lẽ nở nụ cười châm biếm 

Bởi vì , anh Nam Hiên trong miệng cô ta vài phút trước vẫn còn đang đè tôi lên tường ôm hôn trong phòng học trống , ủy khuất gục đầu vào vai tôi :

 ” Bé cưng , anh nhớ em muốn c.h.ế.t !  ” 

                                                                                       ____________________

   Tiết trời ở thành phố B đã vào đông lạnh . Khi vừa ra khỏi sân bay , dù đã bọc mình trong chiếc áo bông ấm áp nhưng tôi vẫn không khỏi rùng mình vì lạnh . Vì muốn tạo bất ngờ cho Trần Nam Hiên nên tôi trở về mà không hề báo trước một tiếng . Đứng bên đường , tôi vẫy một chiếc taxi để về nhà riêng mà bố mẹ đã chuẩn bị .

    Vừa rúc mình vào trong chăn , tôi đã nhận được cuộc gọi của Trần Nam Hiên . Tôi vui vẻ bắt máy . Khuôn mặt điển trai của anh nhanh chóng xuất hiện bên kia màn hình . 

      [ Tinh Tinh , hôm nay được nghỉ à ? ]  Anh hỏi 

      [ Vâng ] Tôi nhẹ nhàng đáp 

      [ Bé cưng , em định bao giờ sẽ trở về nhà ?  ] Khuôn mặt anh có chút ủ rũ

      [ Ngày mai liền trở về với anh có được không ?]

      [ Có thể không ? ] Trần Nam Hiên hỏi lại 

  Tôi cười khẽ . Cún con ngày mai thấy tôi chắc sẽ vui lắm đây . Sau khi tán gẫu vài ….. tiếng với anh thì tôi nhắn tin cho mẹ hỏi về thủ tục nhập học . Mẹ tôi hỏi thăm một chút rồi nhắc tôi nghỉ ngơi sớm , điều chỉnh chênh lệch múi giờ . Đi đường cũng khá mệt , sau khi vệ sinh một chút tôi liền trèo lên giường ngủ . 

[…..]

   Sáng hôm sau , tôi lên xe đi đến trường mà Trần Nam Hiên đang theo học . Khi bước vào phòng hiệu trưởng , thầy cho tôi làm thử một bài kiểm tra đánh giá để phân loại . Việc một sinh viên ban nghệ thuật như tôi nhanh chóng hoàn thành và đạt điểm tuyệt đối khiến ông khá bất ngờ . Và đương nhiên , tôi đươc xếp cùng lớp với Trần Nam Hiên . 

  Khi tôi bước vào lớp với giáo viên chủ nhiệm , tôi nhận thấy rõ ràng ánh mắt ngỡ ngàng của các bạn học trong lớp . Nhanh chóng tìm chỗ cho mình , ngước mắt nhìn thì ngay lập tức chú ý đến cậu bạn trai nhỏ đang nằm gục trên mặt bàn . Trông anh cao lớn , ngồi một mình gần phía cuối lớp , có vẻ đang ngủ . Tôi nhanh chân đi xuống cuối lớp , trên mặt tràn đầy niềm vui . Nào ngờ chưa kịp bước chân vào , bạn nữ gần đó đã kéo tay áo tôi , nhỏ giọng nói :

  ” Bạn học , chỗ này không ngồi được đâu . Bạn Trần đó rất khó tính , tức giận sẽ mắng người “

  Tôi hơi ngẩn người , nhưng chỉ gật đầu nói cảm ơn với bạn nữ , sau đó vẫn ngồi vào chỗ bên trong kia . 

  Sau đó , cả một buổi học , tôi không nói chuyện , anh cũng không ngẩng đầu dậy . Đến giờ nghỉ trưa , cuối cùng người bên cạnh cũng có chút phản ứng . Ánh mắt anh mơ màng ngái ngủ , nhìn về phía tôi . Ngay sau đó , cơn buồn ngủ của anh có lẽ cũng bị tôi đánh tiêu tan hết . Tôi quay đầu nhìn anh , cười lười biếng :

  ” Thế nào ? Ngủ có ngon không ? ” 

   Trần Nam Hiên không đáp lời , đột ngột kéo tay tôi ra khỏi lớp . Lôi lôi kéo kéo đến phòng học nhạc cuối dãy thì đẩy tôi vào trong . Quả thật , tôi có chút tức giận , không nói lời nào mà chỉ kéo tôi đến phòng trống , rốt cuộc muốn làm gì đây ? Đang mải mê suy nghĩ thì người trước mặt đã ấn cả người tôi lên tường , trước khi tôi kịp nói gì thì môi anh đã áp xuống , xâm chiếm hết mọi giác quan của tôi . Cứuu mạng , đây là trường học đó !!! Về nhà hôn cũng không vội mà . Đến khi tôi sắp không thở nổi nữa , anh mới buông tôi ra . Gục đầu xuống vai tôi , giọng nói anh khàn khàn mang vài phần đáng thương .

 ” Anh nhớ em c.h.ế.t đi được ! “

 ” Em cũng nhớ anh nữa . Khoan đã A Hiên , anh bị bệnh à ? Sao lại nóng thế này ?”

    Lúc này tôi mới để ý , khuôn mặt anh đỏ ửng , trán và cổ cũng rất nóng . Nhìn giống như cún con đáng thương bị chủ nhân bỏ rơi vậy . Anh ôm lấy eo tôi , uể oải nói 

 ” Bị cảm một chút thôi , không đáng ngại .” 

Tôi kiên trì hỏi tiếp : ” Đã uống thuốc chưa ? Đến bệnh viện chưa ?”

” Em ôm anh một chút là khỏi rồi , không cần bác sĩ nữa “

” Nhưng mà em đói rồi , muốn ăn cơm ” Tôi gỡ cánh tay của anh ra ” Ngoan ngoãn ăn cơm rồi uống thuốc , sau đó lát nữa về nhà ngủ một giấc có được không ? ” 

 ” Đều nghe lời em ” Anh dắt tôi ra khỏi phòng nhạc 

   Đến canteen , tôi chọn một bàn gần ngoài cửa sổ , lấy đồ ăn xong chúng tôi liền ngồi ở đó ăn cơm . Trần Nam Hiên gắp đùi gà cho tôi , sau đó mới hỏi :

  ” Em quay về lúc nào thế ? “

 ” Hôm qua ” Tôi gặm đùi gà lớn 

 ” Tại sao không nói với anh ?” 

” Lúc trước là muốn tạo bất ngờ cho anh . Vừa rồi đột nhiên nghĩ đến là không muốn anh lạnh c.h.ế.t ở sân bay .”

Trần Nam Hiên : ” …..” 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.