Bánh Đúc Có Xương!

Chương 5


Không biết cô ta dùng thủ đoạn gì mà lấy được bài thi giữa kỳ, tìm người làm đáp án.

Sau kỳ thi cuối kỳ học kỳ một, thành tích của Khương Ngọc trực tiếp vượt qua tất cả mọi người ngoài vị trí thứ hai và đứng hạng nhất chung với tôi với số điểm chênh lệch 2 điểm so với điểm tối đa. Mọi người đều khờ người rồi.

Tôi bị trừ hai điểm là vì một đề điền chỗ trống sơ ý viết sai, Khương Ngọc là vì bài tập làm văn kém hai điểm.

Thầy cô biết Khương Ngọc bình thường như thế nào, trực tiếp đi tìm Khương Ngọc nói chuyện.

Khương Ngọc chính là cắn chặt lý do là trước kia không chăm chỉ học hành, những ngày này luôn ở nhà thức đêm ôn tập. Nói trắng ra, sự việc đến nước này, ai cũng biết chắc chắn có vấn đề.

Cô giáo cũng hết cách, chỉ có thể mở cuộc họp phụ huynh, định nói chuyện này trong cuộc họp phụ huynh. Ai biết Trương Diễm Lệ lại thật sự tin!

Nói chung là cảm thấy tôi cùng Khương Ngọc là chị em ruột cùng mẹ, tôi thông minh nên cô ta chắc chắn cũng thông minh, Trương Diễm Lệ cảm thấy Khương Ngọc không phải gian lận, mà là thông suốt!

Bà ta vênh váo nghênh ngang đi vào phòng học, vừa đặt mông ngồi xuống rồi lại đứng lên, chỉ vào chỗ ngồi của Khương Ngọc ở phía sau cùng của phòng học nhíu mày nói: “Cớ sao chỗ ngồi của con tôi lại ở phía sau như vậy chứ, con bé đứng hạng nhất! Bỏ lỡ chuyện học hành của con bé, các người có chịu trách nhiệm sao?”

Trước kia lúc bà ta tới hận không thể giả trang thành chim cút, không nói một lời nào, lần này tự cảm thấy được rửa nhục, thái độ lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.

Chủ nhiệm lớp không vui lắm: “Mẹ Khương Ngọc, chúng tôi sắp xếp vị trí đều là ngẫu nhiên, một tháng đổi một lần. Hơn nữa, vị trí này của Khương Ngọc là chính con bé yêu cầu.”

Thực ra trước kia bản thân Khương Ngọc muốn chơi điện thoại cho thuận tiện, nên bản thân mới xin đi ngồi ở phía sau cùng.

Trương Diễm Lệ chẳng hề để ý nói: “Bây giờ có thể giống nhau sao, Khương Ngọc nhà chúng tôi đứng đầu! Con bé là thần đồng cô có biết hay không? Con bé có thể kéo điểm trung bình của cả lớp, nhất định phải ngồi vị trí tốt nhất!”

Cô chủ nhiệm liếc mắt nhìn bà ta một cái không nói chuyện, sắc mặt có chút xấu.

Lúc này mẹ tôi cũng đi vào, chủ nhiệm lớp lập tức cười chào hỏi bà, các phụ huynh khác cũng đều đứng lên cười nói: “Mẹ Nam Nam đến rồi à?”

“Lần này Nam Nam vẫn thứ nhất, đứa bé này thật sự là quá lợi hại, lát nữa chị giới thiệu cho chúng tôi một ít kinh nghiệm đi!”

“Đúng vậy, rốt cuộc Nam Nam học tập như thế nào vậy? Con bé học lớp phụ đạo nào?”

Mặt Trương Diễm Lệ lập tức dài ra, bà ta lườm mẹ tôi một cái, nói với giọng quái gở: “Cái gì mà hạng nhất, Khương Ngọc nhà chúng tôi mới là hạng nhất! Tôi nói với chị, thần đồng thực sự không cần học bài!”

Thực ra bố mẹ khác đều vui vẻ, cùng học với nhau hai năm rưỡi rồi, có ai chưa từng nghe nói tới danh tiếng của Khương Ngọc đâu.

Bài thi đặt trên mặt đất dẫm một cái điểm còn cao hơn bài cô ta thi, mỗi ngày ở bên ngoài làm loạn, tuy mọi người không biết tại sao cô ta thi được số điểm này nhưng đều biết chắc chắn có vấn đề.

“Không phải sao, thần đồng thật sự không cần học tập, gian lận là được rồi.” Một phụ huynh chế nhạo nói.

“Có bản lĩnh thì thi tốt nghiệp cũng gian lận đi, sẽ xem như là con bé thực sự có khả năng.”

“Đúng vậy, đây không phải là tự dối gạt mình ức hiếp người khác sao, mất mặt chet mất!”

Trương Diễm Lệ tức giận đến sắc mặt tái mét, bà ta cứng cổ nói: “Các người có bằng chứng gì, Khương Ngọc nhà chúng tôi là thần đồng!”

Một phụ huynh ăn mặc thời thượng nhìn bà ta một cái, châm chọc nói: “Tôi chỉ biết là chỉ số IQ của Lục Nam Nam 158, là thần đồng thật, Khương Ngọc nhà chị chỉ số IQ bao nhiêu thế?”

Mẹ tôi cảm thấy không ổn, đang định c//ắt đ//ứt vấn đề này thì Trương Diễm Lệ đã mở miệng ra nói: “Lục Nam Nam với Khương Ngọc là chị em ruột. con nhỏ kia 158, con bé chắc chắn sẽ cao hơn!”

Cả phòng yên tĩnh. Không ai nói thêm câu nào, đều khiếp sợ nhìn mẹ Trương Diễm Lệ. Mẹ tôi che mặt, thấp giọng mắng một câu.

Rất ít khi bà nói với người khác chuyện tôi không phải con ruột, sợ người khác bàn tán làm tôi khó chịu, nhưng điều này đều bị Trương Diễm Lệ không có đầu óc nói ra rồi.

Phụ huynh vừa nãy cãi lại Trương Diễm Lệ phản ứng lại đầu tiên, nghi ngờ nói: “Cái gì gọi là chị em ruột, Khương Ngọc nhà các người làm sao có thể là chị em ruột của Lục Nam Nam?”

Trương Diễm Lệ cũng ngây người ra rồi, nhưng lúc này vì chứng minh IQ của Khương Ngọc, bà ta nhắm mắt cũng phải nói tiếp.

“Cái đó thì, năm đó tôi sinh hai đứa nhỏ, điều kiện trong nhà không tốt nên không nuôi nổi, hết cách nên phải choLục Nam Nam đi.”

Bà ta còn bổ sung thêm: “Sau đó điều kiện của chúng tôi tốt lên nên muốn đón đứa nhỏ về, là cả nhà Ngô Hiểu Hoa không đồng ý, đ//ộc chiếm đứa nhỏ không cho trở về! Không phải chúng tôi không cần đứa nhỏ!”

Một phụ huynh trong lớp tình cờ là họ hàng của hàng xóm của chúng tôi ở khu chung cư, bình thường cũng hay đi loanh quanh nên cũng biết chút ít, nghe xong lập tức cười lớn.

“Chuyện này tôi biết, lúc trước vì sinh con trai nên cho con gái đi, cầm của người ta 3000 tệ, 3000 tệ của tầm hai chục năm trước! Về sau không sinh được con trai, lại biết con gái có tương lai, cầm 3000 tới muốn đón đứa nhỏ về.”

“Không phải tôi nói chứ,” phụ huynh híp mắt trào phúng nói: “Có phải chị cảm thấy người khác đều ngốc hay không, tiếng gõ bàn tính này của chị vang tới mức cả nước Mỹ cũng nghe rồi!”

Trương Diễm Lệ còn muốn tranh cãi: “Tôi không thấy có gì hiếm lạ! Khương Ngọc nhà chúng tôi cũng là thần đồng, các người muốn giữ thì tự giữ lấy đi!”

“Được rồi! Các vị phụ huynh ổn định chỗ ngồi, chúng ta sắp bắt đầu họp phụ huynh!”

Giáo viên chủ nhiệm cắt ngang trận tranh cãi này. Phụ huynh cả lớp cũng yên tĩnh lại, Trương Diễm Lệ hừ một tiếng đi tới chỗ ngồi, nhìn chủ nhiệm lớp với vẻ mặt chờ mong.

Thế nhưng chủ nhiệm lớp mở miệng lại chỉ khen tôi: “Em Lục Nam Nam của lớp chúng ta lần này lại là hạng nhất khối, hơn nữa vượt qua vị trí thứ hai 30 điểm! Hi vọng phụ huynh em Lục Nam Nam có thể đốc thúc em ấy thật tốt tiếp tục giữ vững thành tích, cũng hi vọng các em khác cũng học tập bạn học Lục Nam Nam!”

Trương Diễm Lệ quay trái quay phải nhưng chờ mãi không được lời khen ngợi của cô giáo, không nhịn được chen miệng vô nói: “Cô giáo Lâm, Khương Ngọc nhà tôi cũng là xếp nhất khối, cô không thể phân biệt đối xử chứ!”

Chủ nhiệm lớp nhíu chặt lông mày, liếc mắt nhìn Trương Diễm Lệ một cái.

“Phụ huynh Khương Ngọc, thành tích này của bạn học Khương Ngọc có chút vấn đề, lần trước em ấy thi là thứ nhất đếm ngược, lần này lại là thứ nhất. Con trẻ có lòng hư vinh tôi có thể hiểu, nhưng mà thông qua đường ngang ngõ tắt để nâng cao thành tích, chúng ta làm phụ huynh cũng cần phải dạy dỗ con cái thật tốt.”

“Cô có ý gì?” Trương Diễm Lệ đập bàn đứng dậy, chỉ vào mặt giáo viên chủ nhiệm nói: “Cô nói con nhà tôi gian lận, cô có chứng cứ gì!”

“Tôi nói cô biết, Khương Ngọc nhà chúng tôi vốn dĩ là thần đồng, trước không chăm chỉ học hành thì thôi bỏ đi, tùy tiện học hành là có thể lấy được hạng nhất!”

Phụ huynh che tai trộm chuông, chủ nhiệm lớp cũng biết nói nhiều cũng vô dụng, chỉ có thể khen Khương Ngọc một câu.

Trương Diễm Lệ lúc này mới đắc ý ngồi xuống, còn cố ý liếc mẹ tôi một cái.

Những chuyện này ngay từ đầu tôi cũng không để ý, tôi cảm thấy loại chuyện gian lận này khẳng định không lâu dài được.

Nhưng tôi thật không ngờ cô ta lại có thể mỗi lần thi đều đạt điểm cao.

Thời gian dài mọi người thật sự đều tin thành tích của cô ta, tôi cũng bắt đầu cảm thấy đều là một người mẹ sinh ra, nói không chừng Khương Ngọc đúng là trời sinh thông minh, thật sự vừa học đã thông.

Thái độ của cô giáo đối với Khương Ngọc dần dần thân thiện hơn, các phụ huynh cũng bắt đầu chấp nhận Trương Diễm Lệ, mỗi lần họp phụ huynh đều hỏi bà ta Khương Ngọc làm thế nào để nâng cao thành tích.

Mỗi lần Trương Diễm Lệ đều ra vẻ không kiên nhẫn: “Nó căn bản cũng không học tập, đứa nhỏ này vừa về nhà đã bắt đầu chơi, nó nói những thứ này đều quá đơn giản, không cần học.”

Những phụ huynh khác phẫn nộ, nhưng cũng không dám nói gì. Dù sao Khương Ngọc là thật sự đi lên, họ không dám chọc giận Trương Diễm Lệ.

Mấy ngày nay Trương Diễm Lệ thật sự là cá muối xoay mình, hận không thể đi đường đều đi ngang, mỗi lần nhìn thấy mẹ tôi đều châm chọc khiêu khích: “C//ướp con của người khác rồi cứ cho rằng là ghê gớm lắm sao? Chẳng qua cũng chỉ ôm đi thứ hàng loại hai, nhà tôi giữ mới là thần đồng thực sự!”

Mặc dù mẹ tôi không nhìn nổi mặt mũi này của bà ta nhưng nói chung là tức giận quá độ, về nhà luôn không vui.

Bố tôi nhìn thoáng ra: “Người ta là chị em ruột, sinh đôi, sao có thể một đứa thông minh một đứa ngốc, thông suốt cũng là bình thường, con người này của em, lòng hiếu thắng quá nặng, nhất định phải đè người ta một cái đầu mới được.”

Mẹ tôi không phục: “Em có gì mà hiếu thắng, em chỉ là chướng mắt dáng vẻ vênh váo kia của chị ta! Không phải chỉ là hạng nhất ư, Nam Nam nhà chúng ta đã là hạng nhất mười mấy năm rồi!”

Bố tôi chỉ có thể cười lắc đầu: “Em đấy. Nhưng mà anh cũng cảm thấy cho dù là thần đồng thì cũng phải thông qua quá trình học tập, hôm qua còn là hạng nhất đảo ngược, chưa qua một tháng đã đột nhiên thành hạng nhất rồi, anh cảm thấy chắc chắn có vấn đề.”

Mẹ tôi gật đầu: “Đúng, nhìn đi, em muốn xem con nhà chị ta thi tốt nghiệp trung học như thế nào!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.