Ma xui quỷ khiến cô cầm lấy di động, mở hộp thoại của Kỷ Yến Xuyên, muốn gọi, lại không biết nên nói cái gì.
Mở trang của Kỷ Yến Xuyên, phát hiện bên trong không có gì.
Cuối cùng, cô nhìn chằm chằm vào ảnh chân dung của Kỷ Yến Xuyên.
Avatar của Kỷ Yến Xuyên là bóng lưng của một người đàn ông, Quý Tư Hàm vừa nhìn đã biết đây là bóng lưng của chính anh.
Không biết nhìn chằm chằm bao lâu, Quý Tư Hàm phát hiện hộp thoại phía trên “Kỷ Yến Xuyên” biến thành “Đối phương đang nhập…”
Cô vô thức nín thở, có chút khẩn trương.
Ngay sau đó, đối diện gửi tới một tin nhắn: “Nghe nói em đi Hải Thành. Anh cũng ở Hải Thành, cùng nhau ăn một bữa cơm, được không?”
Quý Tư Hàm cơ hồ là từ trên giường bật dậy.
Cô ngồi bên giường, nhìn chằm chằm những lời Kỷ Yến Xuyên gửi tới, trong lúc nhất thời có chút luống cuống tay chân, không biết nên làm gì.
Hai người từ sau khi thi tốt nghiệp xong liền không liên lạc. Quý Tư Hàm thỉnh thoảng cũng muốn cùng Kỷ Yến Xuyên trò chuyện phiếm, kéo gần khoảng cách một chút, nhưng lại không có lời gì để nói.
Cô biết kiếp trước Kỷ Yến Xuyên đã cứu cô, cô rất cảm kích, muốn báo ân, nhưng cũng không thể thoải mái chạy tới trước mặt người ta mà nói: “À kiếp trước anh đã cứu em, em rất cảm ơn anh. Anh có gì cần giúp thì nói cho em biết, em sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ anh.”
Như vậy cũng quá ngốc. Sau khi nói xong đối phương sẽ xem cô như kẻ điên.
Dù sao chuyện kiếp trước kiếp này, ai sẽ tin!
Quý Tư Hàm có chút do dự: Nên đồng ý không? Có vẻ như đây là cơ hội tốt để xích lại gần nhau.
Trong thời gian Quý Tư Hàm do dự, Kỷ Yến Xuyên cũng nhìn chằm chằm vào hộp thoại của hai người.
Trong hộp thoại lẻ loi chỉ có lời mời của anh. Tim anh đập như nổi trống, cao ngạo trong giới kinh doanh, lúc ký hợp đồng mấy tỷ cũng không khẩn trương như lúc này.
Một hai phút trôi qua, Quý Tư Hàm còn chưa hồi phục, dần dần xao động nơi trái tim cũng bình tĩnh trở lại.
Mặt mày Kỷ Yến Xuyên nhuốm một tia thất vọng.
Anh cũng biết lời mời của mình có thể hơi mạo muội. Anh và Quý Tư Hàm ngoại trừ đi học, không có bất kỳ liên hệ nào khác.
Đổi vị trí suy nghĩ một chút, nếu như là thầy của anh đột nhiên mời anh ra ngoài ăn cơm, anh hẳn là cũng sẽ không đồng ý.
Lắc đầu, Kỷ Yến Xuyên cười nhạo mình quá nóng vội, nhấn tắt di động.
Màn hình di động chợt sáng lên, Kỷ Yến Xuyên ngừng thở.
Chỉ thấy một tin tức nhảy ra.
Hàm Hàm phải cố gắng: “Dạ được.”