“Aizzz, tớ đi làm gì. Tớ và thầy Kỷ không quen.” Tô Minh Hi thuần khiết chỉ thích nhìn trai đẹp mà thôi, thật muốn cho Tô Minh Hi và Kỷ Yến Xuyên ăn cơm cùng một bàn, cô nàng sợ mình đau dạ dày.
“Cậu cũng coi như là học trò của anh ấy, cậu xem cậu đều gọi anh ấy là thầy Kỷ.” Quý Tư Hàm nghiêm túc nói, vì Tô Minh Hi đi tìm lý do.
“Tớ là học trò gì chứ, tớ chỉ học vài lần thôi.” Tô Minh Hi làm mặt quỷ.
“Cậu kéo tớ đi làm gì? Đừng nói cậu không có cảm tình với thầy Kỷ, cơ hội ở một mình tốt như vậy, cậu phải nhanh chóng nắm chắc!” Vẻ mặt cô nàng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Quý Tư Hàm chỉ cảm thấy mình giống như bình nước bị đun sôi, trên đầu bốc hơi nóng.
Hai gò má Quý Tư Hàm đỏ thành một mảnh, ngón tay nhịn không được đem ga giường vặn lại: “Cậu làm sao biết tớ đối với thầy Kỷ có cảm tình?”
Tô Minh Hi có chút ngạc nhiên nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Quý Tư Hàm, “Chậc chậc” hai tiếng: “Xem ra thật sự là người trong cuộc chưa tỉnh táo, lúc tớ đến nhà anh học cọ, thường xuyên nhìn cậu ngẩn người với thầy Kỷ, tớ còn có thể không biết sao?”
Quý Tư Hàm thật sự không ý thức được mình thường xuyên nhìn Kỷ Yến Xuyên ngẩn người, vừa nghĩ tới mình nhìn chằm chằm Kỷ Yến Xuyên, liền hận không thể tìm một cái khe chui vào.
“Rõ ràng như vậy sao?” Quý Tư Hàm xấu hổ che mặt.
“Trời ạ, tớ ở trong lòng Kỷ Yến Xuyên không phải là hoa si chứ.” Cô sụp đổ nói.
Tô Minh Hi bị Quý Tư Hàm chọc cười: “Thật ra cũng không rõ ràng như vậy, tiềm thức của cậu vẫn biết phải cẩn thận, đại đa số đều ngẩn người trước bóng lưng thầy Kỷ.”
Vậy thì tốt. Quý Tư Hàm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cảm thấy may mắn sống sót sau tai nạn.
“Cậu xem, quan tâm hình tượng của cậu trong lòng thầy Kỷ như vậy, còn nói không muốn yêu đương với thầy Kỷ?”
“Cho nên tớ sẽ không đi, cậu mau nắm chắc cơ hội, đem thầy Kỷ bắt được. Một đại yêu nghiệt như vậy, cậu nếu không làm được tớ sẽ thấy đáng tiếc!”
“Aizzz.” Lần này đổi Quý Tư Hàm thở dài.
“Tớ có chút hảo cảm với anh ta, dù sao cũng giống như cậu nói, ngoại hình của Kỷ Yến Xuyên thật sự không ai có thể cự tuyệt.”
Quý Tư Hàm đỏ mặt nói: “Nhưng tớ cũng không biết trong lòng người ta nghĩ gì. Nếu bị cự tuyệt cũng quá thảm.”
“Yêu đương cũng không đơn giản như vậy, không phải chỉ cần ngoại hình tốt là có thể ở bên nhau. Chúng ta đều không hiểu nhau, chỉ là từng có một đoạn tình thầy trò ngắn ngủi mà thôi.” Quý Tư Hàm có chút mất mát.
Hơn nữa cô còn muốn báo ân, nếu như bị cự tuyệt, cô còn báo ân kiểu gì!