Bảy năm, tôi đóng vai một bà vợ hoàn hảo, nhưng giờ đây tôi không đóng nổi nữa.
Tôi tưởng rằng mình có thể cảm hóa chồng, để anh yêu tôi.
Nhưng sự thật chứng minh rằng tôi không có cửa.
Vậy nên tôi nói muốn ly hôn với chồng, đúng vào ngày kỉ niệm tròn năm năm ngày cưới của chúng tôi.
Sau khi ra ở riêng, tôi phóng túng bản thân.
Kết quả còn chưa phóng túng mấy ngày, chồng tôi đã đưa tôi về.
Tôi không hề biết rằng anh ta phóng túng còn kinh hơn cả tôi.
Tôi run rẩy trốn vào góc phòng.
Chồng tôi giật mạnh cà vạt, cười:
“Ồ, em vẫn biết sợ là gì sao?”
(...)