Cắn một ngụm đáng yêu của cô ấy!

Chương 1: Vết cắn đầu tiên


Nắng mùa hè oi ả, tiếng ve sầu kêu vang dội cả thành phố.

Hứa Thanh Hoan đang nằm ngủ trên chiếc giường màu hồng.

Mẹ Hứa nhẹ nhàng mở cửa bước vào, nhìn thấy con gái đang ngủ say sưa— phần thân váy bị cuộn lên tận eo, quai đeo thì trượt xuống bắp tay, để lộ đồ lót ren trắng bên trong.

Mẹ Hứa buồn cười đắp chăn điều hoà lên cho con gái, sau đó ngồi ở mép giường nhẹ giọng dỗ: “Bé ngoan, mau dậy thôi, đến giờ đi học thêm rồi.”

Hứa Thanh Hoan mơ mơ màng màng mở mắt ra, cô nhỏ giọng “dạ” một tiếng.

Mẹ Hứa còn tưởng con gái muốn dậy, định dặn dò khi gặp gia sư phải cư xử sao cho phải phép. Hứa Thanh Hoan lại mắt nhắm mắt mở mà lăn ra ngủ tiếp.

Cứ đến kì nghỉ đông và nghỉ hè là con gái bà luôn trong trạng thái ngủ không đủ. Buổi tối đi ngủ sớm, sáng thức dậy muộn, buổi trưa lại có thể ngủ đến 2-3 tiếng đồng hồ. Người khác nhìn vào còn tưởng là vị thần ngủ chuyển thế.

Mẹ Hứa nhìn con gái một lúc lâu, sự kiên nhẫn, nhẹ nhàng khi nãy cũng giảm còn bảy phần, bà kéo gọn tấm rèm che màu hồng ra.

Ánh mặt trời vừa chói vừa nóng chiếu thẳng vào mặt cô, Hứa Thanh Hoan chẹp miệng: “Nắng quá mẹ…”

Mẹ Hứa bước tới mép giường, sự kiên nhẫn còn năm phần, bà khom lưng xuống nói với chiếc hộp nhỏ trên tủ đầu giường: “Tmall Elf, mở một bài hát đi.”

Tiếng bài hát huyền thoại trên douyin bắt đầu vang lên trong phòng cô, Hứa Thanh Hoan khó chịu bật dậy.

Cô cùng mẹ Hứa nhìn nhau ba giây đồng hồ, cô cau mày, giọng nói thủ thỉ: “Mẹ, con đến tháng, đau bụng quá…”

Mẹ Hứa: “…”

Thật đúng là chuyện lạ, tuần trước vừa tới, tuần này lại tới nữa.

Mẹ Hứa lục tủ đưa một bộ quần áo cho cô, kiên nhẫn chỉ còn ba phần nói: “Nào, cởi đồ ra cho mẹ xem có tới thật không?”

Hứa Thanh Hoan: “…”

Tức giận nha.

Hứa Thanh Hoan ngồi dậy, ngáp ngắn ngáp dài mở điện thoại ra xem dự báo thời tiết, 38 độ.

Nóng quá, không muốn ra ngoài một chút nào, chỉ muốn nằm điều hoà ở nhà ngủ trưa thôi.

Hứa Thanh Hoan đứng dậy mặc quần áo, rồi vào nhà tắm súc miệng, rửa mặt, bôi kem chống nắng.

Khi cô đi ngang qua phòng ngủ chính, ba cô đang ngủ trưa.

Sau khi từ nhà vệ sinh bước ra, lại đi qua phòng ngủ chính… mẹ cô đã trèo lên giường nằm ngủ trưa.

Hừ! Càng tức hơn nữa.

Tại sao cùng là nghỉ cuối tuần mà cô lại không thể nằm ở nhà ngủ chứ?

Hứa Thanh Hoan vì ngủ không đủ giấc, mày đều nhăn thành cuộn sóng, cả người như không có sức dựa vào khung cửa nhìn ba mẹ.

Bị gia đình đối xử không công bằng cô tức đến mức muốn phát tiết.

Ba giây sau, làm một đứa con ngoan ngoãn, cô nhẹ nhàng đóng cửa lại cho ba mẹ, rồi quay người bước về phía cửa ra vào.

Mười phút sau, điện thoại trên tủ đầu giường của ba Hứa vang lên, mẹ Hứa khó chịu nói: “Là ai vậy, giữa trưa không để người khác ngủ à?”

Ba Hứa mơ màng tiếp điện thoại, bên kia đầu dây lập tức vang lên giọng nói nhỏ nhẹ, tủi thân: “Ba ơi, xe buýt và tàu điện ngầm còn chưa tới, taxi cũng không có, sắp đến giờ gặp gia sư rồi… ở bên ngoài nóng quá, ba có thể lái xe đưa con đi được không?”

Ba Hứa nghe vậy liền bật phắt dậy mặc quần áo: “Bé ngoan, con đừng lo lắng quá, giờ con tìm chỗ mát đứng đợi, ba xuống lầu ngay đây, mà con đi đến chỗ nào rồi?”

Hứa Thanh Hoan: “… Bên cạnh tủ giày.”

*

Ba Hứa lái xe với vẻ mặt chưa tỉnh ngủ. Hứa Thanh Hoan ngồi bên ghế phụ vui vẻ ngồi hưởng cái lạnh của điều hoà và ăn gói kẹo ngọt.

Ba Hứa hít sâu, mở cửa xe hút điếu thuốc, sau đó thở ra một làn khói dài u sầu nói với cô: “Bắt nạt ba thì thôi đi, nhưng đừng bắt nạt gia sư mới tới, có nghe không?”

Hứa Thanh Hoan một tay móc kẹo, một tay nhắn tin với bạn thân, cô ngẩng đầu cười híp mắt: “Ba à, con rút thăm trúng thưởng một cái tẩu thuốc rất đẹp, buổi chiều hàng sẽ giao đến, khi nào ba nhận được thì lén mẹ đi nhận nha, đừng để mẹ phát hiện ra.”

Ba Hứa: “…”

Được rồi, con gái tôi thực sự rất ngoan ngoãn.

Trên màn hình điện thoại của Hứa Thanh Hoan là giao diện wechat của bạn thân cô- Lâm Miểu.

Tam Thuỷ: [Thanh Hoan, E thần hôm nay không phát trực tiếp! Tớ không được nhìn đôi tay cùng chữ của anh ấy, bây giờ tớ chỉ muốn ăn một cái bánh pizza 24 inch, cậu có đi không, tớ mời!]

Thanh Hoan: [Đi không được, ba mẹ tớ tìm gia sư dạy kèm mất rồi, bây giờ đang trên đường đi nè…]

Tam Thuỷ: [Học sinh đứng đầu lớp mà cũng phải học thêm à? Học cái gì? Học trước bài của lớp 12 à?]

Thanh Hoan: [Không phải, là học toán nâng cao, đại số tuyến tính, xác suất thống kê.]

Tam Thuỷ: […. Một giây nữa tớ sẽ block cậu đó, có tin không?]

Thanh Hoan: [Gia sư dạy kèm cho tớ là sinh viên thực tập cuối cấp, nghe nói rất đẹp trai, hehe.]

Tam Thuỷ: [Có đẹp trai bằng E thần của tớ không?]

Thanh Hoan không vui nhấn bàn phím: Cái vì mà E thần của cậu, rõ ràng là của tớ, là tớ phát hiện anh ấy trước, là tớ giới thiệu cho cậu xem anh ấy phát trực tiếp mà…

Thôi thôi, dù sao cũng là bạn thân, không cần so đo chuyện này làm gì, nhường Lâm Miểu một chút đi.

Nghĩ ngợi một lúc, cô xoá dòng chữ kia rồi lại nhắn một dòng mới: [E thần là của tớ! Là của tớ!]

Hừ, lúc này mới thoải mái một chút.

E thần là học sinh xuất sắc chuyên phát trực tiếp giảng đề. Giống như Hứa Thanh Hoan, đều là tháng 9 khai giảng lên lớp 12.

Lần trước Thanh Hoan thi đứng thứ năm trong lớp, lần này thì đứng nhất lớp, lần sau cũng có thể đứng thứ ba, là một học sinh giỏi không ổn định.

Nhưng E thần lại là một học sinh xuất sắc ổn định, E thần đã dùng lời lẽ vô cùng đơn giản của mình để giảng đề bài mà cô nghĩ mãi vẫn không giải được.

Thanh Hoan mở miệng ăn kẹo, tay thì mở vào giao diện phát sóng trực tiếp, nhấp vào tài khoản “E Meow” trong danh sách theo dõi. 

Cô nhìn thấy dòng trạng thái mới của E Meow: Tâm trạng hôm nay không tốt, không phát trực tiếp!

ID của E thần là “E Meow”, các fan cảm thấy khi ở một mình có thể anh ấy rất dễ thương, nhưng anh ấy cũng thực sự rất giỏi. Bên ngoài các fan sùng bái kêu E thần nhưng lại lén gọi chồng trong lòng.

E thần… E Meow tính tình cũng không được tốt cho lắm.

Khi phát trực tiếp, nếu có người cố ý tới gây rối mắng chửi người, anh ấy sẽ dừng việc giảng bài và mắng lại, không hề có một câu nói tục tĩu nào nhưng sát thương lại cực kì lớn. Giọng điệu anh ấy đều đều, bình thản, nói cho đến khi đối phương xấu hổ xin lỗi và rời khỏi phòng phát trực tiếp.

E thần chỉ có 1% khuyết điểm đó là tính cách không tốt, còn lại 99% đều là mị lực, rất quyến rũ.

Anh ấy phát trực tiếp sẽ chĩa máy quay vào vở viết, ngòi bút cùng trang giấy trắng tương tác với nhau viết ra từng bước giải đề đơn giản. Chũ viết cũng rất gọn gàng, sạch đẹp như chữ in.

Xem phát trực tiếp của anh ấy có thể giải nỗi buồn nên mọi người đều rất vui vẻ gửi quà tặng anh ấy.

Ngay cả Lâm Miểu học tập kém cỏi, sau khi xem phát trực tiếp của E thần thành tích cũng được nâng lên khá nhiều.

Còn nữa, đôi tay khi cầm bút của E thần rất đẹp, khớp xương rõ ràng, ngón tay cũng vừa thon vừa dài.

Ngoài việc viết chữ đẹp ra, tay anh ấy cũng rất linh hoạt, tay phải viết chữ còn tay trái thì gấp giấy, gấp hình trái tim, bông hoa hồng hay các động vật nhỏ, khiến các fan có thể ngồi xem cả ngày mà không chán.

Anh ấy có thể giải quyết vấn đề và giải thích cùng một lúc. Mặc dù giọng của anh ấy đã dùng bộ thay đổi giọng nói, nhưng giọng điệu lười biếng của anh vẫn có thể nghe thấy  được.

Thỉnh thoảng nhìn thấy bình luận thú vị, anh sẽ cười nhẹ, khiến Thanh Hoan đỏ mặt, nhịp tim không thể giải thích được mà đập mạnh lên.

Có một lần, anh hình như có tâm trạng rất tốt, anh ấy đã phát ra một tiếng “meo”, thanh âm nhẹ như đang làm nũng, khiến cả phòng phát sóng trực tiếp muốn nổ tung. 

… Cũng không biết vì sao hôm nay tâm trạng E thần không được tốt?

Ba Hứa nghiêng đầu nhìn con gái, kinh ngạc nhìn gương mặt đỏ hồng của cô: “Bé ngoan, mặt con sao lại đỏ lên thế?”

Mặt Thanh Hoan lại đỏ hơn.

Ba Hứa dừng xe bên lề đường, nhìn điện thoại của cô nói: “Con đang yêu à? Có chàng trai theo đuổi con?”

Vừa nói ông vừa muốn tiến tới cướp điện thoại.

Chuyện thầm kín của con gái, ba nhìn cái gì chứ! Thanh Hoan không muốn cho ba xem nhưng sức cô không đấu lại được ông.

Khi điện thoại sắp trượt khỏi lòng bàn tay, cô đã nhanh tay kéo cổ áo sơ mi và vứt điện thoại vào đó, sau đó nhìn ba với vẻ mặt khiêu khích “Con xem ba lấy nó kiểu gì.”

Thanh Hoan vì sự thông minh tột đỉnh của mình mà vui vẻ vô cùng, thậm chí cô còn nhéo eo và vai, chớp mắt to, phát ra một giọng nói nhẹ nhàng và khiêu khích: “Lấy không được rồi nha~”

Ba Hứa: “…”

Ba Hứa nhíu mày, lời lẽ chính đáng mà ra lệnh: “Chuyện này không được, con là người có hôn ước! Trước quên chuyện hôn ước đi, nhưng mà con chỉ mới 17 tuổi, không thể yêu sớm! Có nghe rõ không, Hứa Thanh Hoan?”

“…”

Lời editor: Team chỉ đăng duy nhất trên MonkeyD và fanpage của team.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.