Chiếu Hoa công chúa

Chương 1


01

Thời điểm di thể Hoàng tỷ được đưa về, trong kinh đang đổ một trận tuyết lớn.

Ta bưng lấy lò sưởi tay, hỏi cung nga bên cạnh: “Thi thể của Hoàng tỷ, không phải nên táng tại trong Hoàng Lăng Đại Hạ sao?”

Cung nga lúng ta lúng túng nửa ngày, không dám mở miệng.

Một bên khác, mẫu hậu khàn cả giọng lôi kéo phụ hoàng, chữ chữ khóc ra máu:

“Ta là một vị phụ nhân còn biết hai quân giao chiến không ch//ém sứ thần! Quân nhi đi hòa thân, bọn hắn lại ngang nhiên đem Quân nhi dằn vặt đến ch///ết!”

“Quân nhi nên được táng tại trong Hoàng Lăng bọn họ! Bọn hắn đem người trả lại là có ý gì? Đường xá xa xôi xóc nảy như thế! Quân nhi của ta! Đến chế//t cũng không được một khắc bình an!”

“Nếu ông còn có chút dáng vẻ của một Hoàng đế, liền đem quân đến gi//ết hết bọn người Đại Hạ đó đi!”

“Gi//ết bọn hắn a!”

Phụ hoàng mặc mẫu hậu lôi kéo, chỉ là chậm rãi đỏ cả vành mắt, cặp mắt đục ngầu lại già nua lộ ra mấy phần chịu nhục cùng uất ức.

Ta ném đi lò sưởi trên tay, mấy bước tiến lên xốc nắp quan tài của Hoàng tỷ lên.

“Phanh!”

Nắp quan tài rơi xuống đất.

Hoàng tỷ ta đang nằm ở bên trong, trên gương mặt khuynh quốc khuynh thành đầy nhừng vết sẹo chằng chịt đến mức bất cứ ai nhìn tháy đều kinh hãi, cánh tay đã từng nhẹ ngàng ôm ta kia bây giờ vặn vẹo đến mức bất thường.

“Lăn! Tất cả cút!” Ta nghiêm nghị quát mắng.

Ta hiếm khi lộ ra dáng vẻ điên cuồng như vậy, cung nga thái giám thấy thế, đột nhiên nhớ tới đủ  loại chuyện đi//ên rồ ta làm khi còn bé, nhao nhao cúi thấp đầu nghiêm mặt lui ra.

Sau khi bọn họ lui hết, ta không để ý quy củ bò vào trong quan, lục lọi trên thân hoàng tỷ

Trước n.g.ự.c của nàng mềm mại không tưởng nổi, không phải sự mềm mại mà t.h.i t.h.ể vốn có

Ta trừng mắt, một giọt nước mắt không rơi, tỉnh táo lột y phục của hoàng tỷ ra.

“Chiếu Hoa! Con đang làm cái gì!” Mẫu hậu điên cuồng mà gọi ta.

Y phục vẫn là bị ta mở ra.

Không có.

Trước ngực, ổ bụng, cũng bị mất, thấy bông gòn được nhét vào.

Ta càng thêm tỉnh táo, rút bông ra, giòi bọ chật cứng lúc nhúc như mưa rơi ra , bò toán loạn trên thân hoàng tỷ

Đại Hạ bốn mùa như mùa xuân, t.h.i t.h.ể dễ mục nát, bọn hắn đưa hoàng tỷ trở về, lại không nỡ thực thi chút thủ thuật để t.h.i t.h.ể chống phân huỷ.

Cúi đầu kiên nhẫn đem giòi bọ nhặt ra ngoài, lại mặc chỉnh tề y phục cho tỷ ấy, ta bước ra khỏi quan tài, sai người đem hoàng tỷ mang về cung điện của mình.

02

Ta từ trước đến nay chỉ biết phá hư mọi thứ.

Lăng trì chim chóc, lột ra mèo chó, chế chút độc dược hại người, những cái này mới là chuyện ta am hiểu nhất..

Nhưng làm sao đem t.h.i t.h.ể hoàng tỷ phục hồi như cũ, ta lại làm mãi mà không được..

“Không phải! Không đúng không đúng!”

Ta lo lắng cắn móng tay, mười ngón đồng đều chảy ra máu, đau đớn gọi ta thanh tỉnh lại.

Ta nên g.i.ế.c mấy cung nga, chặt chặt các bộ phận trên người họ xuống đổi lại cho hoàng tỷ mới được.

Còn phải g.i.ế.c nhiều nhiều thêm mấy người, để phòng ta cẩu thả, làm không được hoàn mỹ , lập tức có cái khác thay thế vào.

Ta cầm chủy thủ, trừng mắt ngồi chồm hổm ở trên giường, một mặt cắn móng tay, thân hình khẽ lắc lư —— Tựa như khi còn bé hoàng tỷ ôm ta trấn an , vỗ nhẹ ta như thế.

Nhóm cung nha bị dọa cho mặt trắng bệch, quỳ đầy đất.

Các nàng biết mình không còn sống lâu nữa.

Nhưng kẻ đáng chết, thật là các nàng sao?

Kẻ đáng c.h.ế.t thực sự, là một người khác hoàn toàn!

Nghĩ đến cái này, ta cầm theo chủy thủ đi ra ngoài.

03

“Quả nhiên là tiểu quốc ở biên cảnh, ngay cả khi hại c.h.ế.t công chúa, Hoàng đế liền cái rắm cũng không dám thả!”

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, không hổ là công chúa, chơi cũng khác biệt với người bình thường!”

“Đúng rồi đó! Tiếng kêu kia, nước mắt kia, thật sự là…… Chậc chậc chậc…… Nếu không phải Vinh quý phi có lệnh, nhất định phải hủy mặt của nàng, làm nàng xấu toàn thây, ta còn muốn đem xác nàng ta vụng trộm cất giấu chơi thêm vài lần nữa cơ. Đáng tiếc a…… Đáng tiếc.”

“Không sao, chúng trả lại Quân Hoa công chúa, không phải là vì lại lấy một công chúa khác về sao! Kể cả phải nuốt cái uất ức này Hoàng đế bọn họ cũng không dám không cho!”

“Cũng không biết lại đến công chúa nào nữa nhỉ, chả nhẽ ta với ngươi không có lộc ăn hay sao…… Ha ha ha ha ha……”

Ta dựa vào tường phía ngoài tiểu viện, hít sâu một hơi.

Sứ thần đang nói về t.h.i t.h.ể của Hoàng tỷ.

Mảnh vỡ không nhiều, nhưng đủ để chắp vá ra chân tướng.

Bàn tay cầm chuỷ thủ bắt đầu phát run, một cảm giác không tên từ tận sâu trong đáy lòng bốc lên,

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.