CHIM SẺ TRÊN CÀNH CÂY LẠNH GIÁ

Chương 01


Đích tỷ xuyên không, thành hôn sau ba năm nhưng vẫn chưa có thai.

 

Nàng ta không muốn hầu gia nạp thiếp nên đã lừa ta vào phủ.

 

“Làm thiếp người khác là hạ tiện nên ta không bảo muội làm thiếp.”

 

“Chờ muội sinh con xong, ta sẽ tìm cho muội một gia đình nghèo để làm chính thê, thể diện biết bao.”

 

Mất đi sự trong sạch, ta bị nàng ta giam trong phủ, khi khó sinh.

 

Nàng ta sợ chuyện bị bại lộ làm mất mặt, không chịu gọi đại phu.

 

Ta đau đớn suốt ba ngày, một xác hai mạng, bị nàng ta ném vào bãi tha ma.

 

Lần nữa mở mắt, đích tỷ đang khuyên ta:

 

“Hiện giờ ván đã đóng thuyền, làm thiếp người khác đều là hạ tiện.”

 

Ta nhìn hầu gia im lặng bên cạnh nàng ta, mỉm cười dịu dàng nói:

 

“Làm thiếp của tỷ phu, ta tình nguyện.”

 

01

 

Sau khi chuốc say ta, đưa ta lên giường của tỷ phu Tạ Thận Chi.

 

Đích tỷ khóc cả đêm, Tạ Thận Chi dỗ dành nàng ta suốt đêm.

 

Lúc này dưới mắt hai người đều có quầng thâm nhạt.

 

Nàng ta hờn dỗi đánh nhẹ Tạ Thận Chi một cái:

 

“Chàng có hài lòng không? Muội muội của ta mới mười sáu tuổi, lại ngoan ngoãn nghe lời hơn ta.”

 

“Tuy mẫu thân của muội ấy là kỹ nữ, nhưng muội muội này của ta lại trong sạch được nuôi dưỡng ở nhà, thật là được hời cho chàng rồi.”

 

Tạ Thận Chi yêu thương nắm lấy tay nàng ta, nhẹ nhàng hôn một cái:

 

“Chỉ là thứ tầm thường, không sánh bằng Uyển Nhi.”

 

Đích tỷ hài lòng mỉm cười, lại kéo tay ta:

 

“Làm thiếp người khác đều là hạ tiện, nên ta không bảo muội làm thiếp.”

 

“Chờ muội sinh con xong, tỷ tỷ sẽ tìm cho muội một gia đình nghèo để làm chính thê, thể diện biết bao.”

 

Ta buông cây trâm đã đặt lên trên cổ ở kiếp trước, lạnh lùng nhìn hai người.

 

Kiếp trước ta nghĩ rằng đã mất đi sự trong sạch, chi bằng tự tử.

 

Nhưng đích tỷ thấy ta không nghe lời, liền sai người giam ta trong hậu viện.

 

Tạ Thận Chi mỗi tháng ba lần, không lần nào không đến hậu viện.

 

Một năm sau, ta mang thai đứa con của Tạ Thận Chi, tưởng rằng sinh con xong sẽ được tự do.

 

Không ngờ trong lúc khó sinh, đích tỷ sợ chuyện bị bại lộ làm mất thể diện, không muốn gọi đại phu.

 

Ta đau đớn suốt ba ngày, một xác hai mạng.

 

Thấy ta không nói gì.

 

Đích tỷ chỉ nghĩ rằng ta đã đồng ý.

 

Ta nắm chặt lòng bàn tay, nhịn ghê tởm nhìn Tạ Thận Chi, mỉm cười dịu dàng nói:

 

“Làm thiếp của tỷ phu, ta tình nguyện.”

 

02

 

Nghe ta nói vậy, Tạ Thận Chi và đích tỷ đều sững sờ.

 

Sắc mặt nàng ta lập tức lạnh đi:

 

“Muội có biết rằng những nữ nhân tình nguyện làm thiếp đều là hạ tiện!”

 

Ta vội quỳ xuống đất, dập đầu ba cái trước đích tỷ:

 

“Muội muội một lòng mê muội, chỉ cầu tỷ tỷ rộng lượng thành toàn.”

 

Đích tỷ suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên cười:

 

“Bây giờ danh không chính, ngôn không thuận, chi bằng đợi muội sinh nhi tử rồi mới nạp làm thiếp.”

 

…Nàng ta đang lừa ta.

 

Kiếp trước ta bị nàng giam trong hậu viện, lúc khó sinh nàng cũng không chịu gọi đại phu.

 

E rằng khi ta sinh con xong, lợi dụng lúc ta suy yếu, nàng ta sẽ lặng lẽ kết liễu ta.

 

Nhưng ta không còn đường có thể đi.

 

Đích tỷ lười biếng dựa vào lòng tỷ phu, cười nói:

 

“Chàng không được qua đêm ở phòng muội ấy.”

 

“Người trong phủ không được gọi muội ấy là di nương, mỗi lần đến phòng muội ấy thì đưa tiền tiêu hàng tháng một lần.”

 

“Muội ấy sinh con rồi mới có thể nạp làm thiếp.”

 

Lại sợ Tạ Thận Chi không đồng ý, tỷ tỷ hờn dỗi:

 

“Ở thời đại chúng ta, không có người thê tử nào rộng lượng như ta đâu.”

 

Tạ Thận Chi hiểu để nạp ta làm thiếp, đích tỷ đã chịu nhiều uất ức.

 

Hắn ta và tỷ tỷ cũng vô cùng yêu thương nhau.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.