1. Tôi và Lâm Quân lấy nhau đã 4 năm rồi. Lúc chúng tôi đến với nhau, anh ta 1 nghèo 2 khó. Bây giờ, anh ta đã gây dựng được sự nghiệp, trở thành nhân vật ưu tú trong ngành mà mọi người đều khen ngợi, mà thời gian dành cho tôi càng ngày càng ít
Lâm Quân gần đây suốt ngày tăng ca, thời gian về nhà ngày càng muộn
Lúc ăn cơm tối, anh ta chỉ chơi điện thoại, biểu tình vui vẻ, khoé môi cứ nhếch lên cười mãi.
Tôi hỏi anh ta xem gì mà vui thế? Anh ta dừng lại một chút mới trả lời tôi “Chỉ đọc được câu truyện cười thôi”.
Tôi vươn tay định lấy giấy ăn đặt bên cạnh điện thoại của anh ta, vừa duỗi tay ra đã thấy anh ta nhanh chóng chuyển màn hình điện thoại, thân thể cứng đờ ra 1 chút.
Tôi giả vở không phát hiện ra, ăn nốt cơm, như thường lệ thu dọn bát đũa, Lâm Quân vẫn ngồi 1 bên xem điện thoại.
Gần đây anh ta tan làm ngày càng muộn, về đến nhà cũng chẳng nói với tôi câu nào, ăn cơm tắm rửa xong đều kêu mệt muốn đi ngủ sớm. Nhưng có những hôm nửa đêm thức giấc, tôi thấy anh ta vẫn chưa ngủ, chỉ là luôn xem điện thoại.
2. 2 giờ sáng, tôi nằm mơ gặp ác mộng nên tỉnh giấc, quay đầu sang bên cạnh thấy Lâm Quân vẫn đang ngủ, ma xui quỷ khiến tôi mở Wechat của anh ta.
Trước mắt tôi hiện ra ảnh đại diện của 1 cô gái được ghim lên đầu trang, mở ra thì thấy 1 cuộc nói chuyện mấy hôm trước:
Đối phương: “Em đến nhà rồi, cảm ơn anh đã đưa em về”
Đối phương: “Đúng rồi, em phát hiện có một quán ăn rất ngon”
Đối phương: “Để cảm ơn ai đó lần trước đã mời em ăn lẩu ở ngõ Bắc Đại, lần này đổi thành em mời anh đi ăn bít tên được không đây?”
Lâm Quân: “Được thôi”.
Nhìn thấy câu này, tim tôi thắt lại, bàn tay cầm điện thoại trở nên trắng bệch