Ta đã phải lòng sư tôn, một lần say rượu thổ lộ tâm tình, lại đối diện với ánh mắt căm ghét của hắn.
“Khinh sư diệt tổ,” “bất kính luân thường.” Hắn lạnh lùng thốt ra những lời này, rồi đưa ta đến Bắc Mạc, thay thế tiểu sư muội gả cho Lang tộc.
Ba trăm năm sau, hắn khoác y phục trắng đẫm máu, dẫm nát Lang tộc ở Bắc Mạc, giẫm lên thi thể phu quân ta mà nói muốn đưa ta về nhà.
Ta cầm kiếm kề lên cổ, ánh mắt vô hồn: “Tiên quân nói đùa rồi, phu quân ta là thủ lĩnh Lang tộc, nay chàng không còn nữa, ta đương nhiên phải đi theo chàng, đó mới gọi là về nhà.”