Gặp Lại Tình Cũ Ở Ký Túc Xá Em Trai

Chương 1-4


Tôi đưa cậu em trai vào đại học, đang chuẩn bị “thả thính” ba anh chàng đẹp trai cùng phòng của nó thì đùng một cái, người yêu cũ của tôi cũng xuất hiện trong phòng ký túc. 

 

Cậu em đẹp trai: “Giới thiệu với chị, đây là cậu của em.”

 

Tôi: “…”

 

1.

 

Năm nay, em trai tôi thi đỗ vào Đại học A. 

 

Ngày nhập học.

 

Là đại diện phụ huynh, tôi đưa em trai đến trường. 

 

Tại ký túc xá nam, vì cả tòa nhà đều là sinh viên mới nên ngày đầu tiên nhập học, phụ huynh khác giới cũng được phép vào.

 

“Phòng em số mấy?”

 

Tôi bưng chậu, mệt muốn xỉu, đi trước. Em trai tôi thì xách đồ nặng, lẽo đẽo theo sau. Nó trả lời nhẹ tênh: “805.”

 

805…

 

8…

 

Tầng này, có thể cao hơn nữa không?

 

Tôi thầm rủa một câu trong lòng.

 

Vào khoảnh khắc tôi mệt đến sắp tắt thở, cuối cùng cũng thở hổn hển bò lên tầng 8.

 

Cửa phòng ký túc mở toang.

 

Tôi đứng ở cửa, không suy nghĩ nhiều, liếc mắt nhìn vào.

 

Trời đất ơi!

 

Trai đẹp.

 

Trai đẹp cực phẩm.

 

Mà còn tận ba anh chàng đẹp trai!

 

2.

 

Cú đánh úp visual bất ngờ.

 

Mà ba người còn đẹp trai theo kiểu mỗi người một vẻ.

 

Một anh kiểu Vương Hạc Đệ, một anh kiểu Nam Joo Hyuk, một anh kiểu Cha Eun Woo.

 

Các anh đẹp trai đồng loạt nhìn tôi, dừng động tác đang dọn dẹp.

 

Tôi:…

 

Tôi khô cả họng, khóe môi vô thức cong lên.

 

Chết tiệt, phải kiềm chế lại.

 

Tôi thầm niệm trong lòng, sung sướng.

 

“Chào mọi người, em là sinh viên mới Ân Sâm, đây là chị gái em.”

 

Em trai tôi cao 1m87, từ phía sau đi vào, lạnh lùng giới thiệu. Tôi lẽo đẽo theo sau em trai, mặt đỏ bừng, lướt qua ba anh chàng đẹp trai, rõ ràng là nụ cười sắp không kìm nén được nữa rồi, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh chào hỏi.

 

“Chào các em, chào các em…”

 

Ôi chao ôi.

 

Ôi chao ôi.

 

Chết mất thôi.

 

Giá mà biết trước mấy cậu em cùng phòng với cái đứa em trai oan gia của tôi lại đẹp trai thế này.

 

Tôi nhất định sẽ mặc bộ đồ tủ ra mắt.

 

Hôm nay tôi ăn mặc tuềnh toàng, bộ đồ thể thao lôi thôi lếch thếch, lại còn chưa trang điểm nữa.

 

Hỏng bét!

 

Nghe em trai tôi nói vậy, các anh đẹp trai đều gật đầu lịch sự, miệng ngọt xớt, cứ anh anh chị chị.

 

“Chào chị ạ.”

 

“Chào chị ạ.”

 

“Chào chị ạ.”

 

“Chào chào chào…”

 

“Chào chào chào…”

 

Giọng tôi lạc cả tông.

 

Lạc trôi trong tiếng chị ơi là chị.

 

Ha ha ha ha ha.

 

Không kìm nén được nữa rồi.

 

3.

 

“Chị ơi, để em giúp chị.”

 

Anh chàng đẹp trai phong trần, môi mỏng hơi cong lên, bê lấy cái chậu trên tay tôi.

 

“Chị ơi, hay là chị ngồi nghỉ một lát đi, leo lên leo xuống tầng 8 cũng mệt lắm.”

 

Anh chàng đẹp trai kiểu truyện tranh, mỉm cười, vội vàng bê một cái ghế đến, lau sạch sẽ, mời tôi ngồi.

 

“Chị ơi, chị uống nước đi, em có pha thêm nước nóng, bây giờ là nước ấm rồi.”

 

Anh chàng đẹp trai kiểu cún con đưa cho tôi một cốc nước, lại lấy một gói khăn giấy, chỉ vào mồ hôi trên trán tôi, ánh mắt long lanh.

 

“Chị lau đi.”

 

“Ừ ừ ừ.”

 

“Ừ ừ ừ.”

 

Tôi ngồi trên ghế, uống nước, cười toe toét như bà dì.

 

Em trai tôi ném cái ba lô đen của nó lên tay tôi, một tay đút túi quần.

 

Sắc mặt lạnh tanh, rất ngầu, “Nghỉ một lát đi, không cần chị giúp nữa.”

 

“Được.” Tôi đang cầu còn không được.

 

Bốn người đàn ông bắt đầu bận rộn.

 

Còn tôi, cũng không rảnh rỗi.

 

Tính cách hướng ngoại nên tôi cứ ba hoa chích chòe, nói chuyện trên trời dưới biển với mấy cậu em đẹp trai, không có chuyện gì là không nói.

 

Rất nhanh, đã hòa nhập được với nhau.

 

“Các em ơi, cho chị xin WeChat được không?” Tôi chủ động tấn công.

 

Nguồn tài nguyên tốt như vậy, biết đâu trong đó có một người là bạn trai tương lai của tôi thì sao.

 

Ôi, tôi thật sự đau đầu quá.

 

Cảm giác là ai tôi cũng muốn.

 

Mấy cậu em rất ngoan, lần lượt lấy điện thoại ra, mở mã QR WeChat.

 

Tôi cúi đầu, quét từng người một, mặt cười như hoa loa kèn.

 

Một, hai, ba.

 

Ơ.

 

Không đúng.

 

Sao lại có người thứ tư nữa.

 

Tôi nhớ rõ ràng là chỉ có ba người mà.

 

Tôi nghi ngờ ngẩng đầu lên nhìn.

 

Cứu mạng!

 

Sao người yêu cũ đã c.h.ế.t của tôi cũng ở đây?

 

4.

 

“Sao anh lại ở đây?”

 

Tôi c.h.ế.t đứng tại chỗ.

 

Nhớ lại vẻ mặt vênh váo vừa nãy khi “thả thính” mấy cậu em, có lẽ đã bị anh nhìn thấy hết rồi, lúc này tôi chỉ muốn từ biệt Trái Đất.

 

“Sao?”

 

“Không thêm à?”

 

Người đàn ông bỏ qua câu hỏi của tôi, giọng nói đều đều hỏi.

 

Đoạn Cương một tay đút túi quần, tay kia giơ điện thoại, chỉ mặc một bộ đồ thể thao màu đen đơn giản, nhưng cũng đẹp trai đến mức không thể tả.

 

Anh hơi nghiêng đầu, khóe môi nhếch lên nụ cười gian xảo, kéo dài giọng, nhìn chằm chằm vào tôi, cố tình gọi:

 

“Chị gái…”

 

Tôi: “…”

Có việc gì thì đốt giấy liên lạc, cảm ơn.

Cứu tôi với!

Tôi bấm móng tay đến bật máu.

 

Anh vừa nãy thật sự nghe thấy rồi.

 

“Chị gái, đây là cậu của em, hôm nay cậu đặc biệt đến đưa em đi học.”

 

“Sao vậy, hai người quen nhau à?”

 

Lúc này, cậu em có khí chất giống Nam Joo Hyuk nhảy ra, nghi ngờ hỏi.

 

Ồ, hóa ra là cậu…

 

Đoạn Cương là mối tình đầu của tôi.

 

Hai chúng tôi chính thức hẹn hò vào đầu năm ngoái, còn chưa kịp gặp mặt người lớn hai bên thì đã chia tay.

 

Là tôi đề nghị chia tay.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.