Hoàng hậu đã bị treo trên tường thành ba ngày rồi.

Chương 1


“Nương nương…”

Tiếng Tiểu Cúc mơ hồ vì dòng m.á.u tươi đang phun ra, nàng lết mình tới, thân thể không cử động được, chỉ bi ai nhìn ta.

Kiếm của Giang Ngọc Cẩn đ.â.m xuyên qua n.g.ự.c nàng, rồi lạnh lùng rút ra.

Máu tươi b.ắ.n tung tóe, Tiểu Cúc ngã xuống đất, co giật hai cái, rồi im bặt.

Nhưng thanh kiếm này vốn là nhằm vào ta, kẻ đáng c.h.ế.t dưới kiếm này nhẽ ra phải là ta.

Nữ tử ngốc nghếch ra sức bảo vệ để ta lớn lên, cuối cùng lại hy sinh tấm thân để một lần nữa cho ta được sống.

Mà tất cả những điều này, đều là vì ta nhẹ dạ cả tin cái gọi là tình yêu của nam nhân.

Oán hận, phẫn nộ, đau đớn phút chốc xộc tới, hóa thành một tràng tiếng gào thét thống khổ.

“Giang Ngọc Cẩn!”

Ta rút trâm cài, đứng dậy định nhào tới, nhưng lại bị thị vệ xung quanh vặn tay, ấn mạnh xuống dưới chân hắn.

Vòng ngọc vỡ vụn, đ.â.m vào lòng bàn tay, ta giãy giụa dưới ánh mắt lạnh lùng của hắn, tựa như một con kiến hôi.

Nhưng nực cười rằng ta vốn là Hoàng hậu của hắn, là thê tử của hắn…

“Hoàng hậu tư thông với địch, phụ hoàng ân sâu nặng, lập tức trói nàng lại, treo lên lầu thành. Nếu có kẻ tới cứu viện, xem như đồng đảng, g.i.ế.c không tha.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.