HỌC VỊ BỊ CHIẾM DỤNG

CHƯƠNG 1


 

1

 

Đơn xin nhập học của con gái tôi bị trường từ chối.

 

Lý do là suất học của căn hộ đã được đăng ký, không thể sử dụng lại.

 

Sao có thể chứ?!

 

Nhà của tôi, suất học có dùng hay không tôi còn không biết sao?

 

Tôi vội cầm hợp đồng mua nhà đến trường tiểu học trực thuộc A để yêu cầu xem hồ sơ đăng ký.

 

Khi biết kết quả, tôi cảm thấy như bị tát vào mặt.

 

Hồ sơ cho thấy, suất học đã bị sử dụng từ năm ngoái.

 

Người khác đã dùng suất học của nhà tôi để đi học cả một năm trời.

 

Vậy mà tôi lại hoàn toàn không biết!

 

Thật sự muốn phát điên.

 

Tôi và vợ đã tiết kiệm nhiều năm, cộng thêm sự giúp đỡ từ hai bên gia đình, mới đủ tiền trả trước để mua một căn hộ có suất học giá năm trăm vạn ở trung tâm thành phố.

 

Tất cả những điều này đều vì muốn cho con gái có được nền giáo dục tốt nhất.

 

Vậy mà bây giờ lại nói suất học không còn?

 

Suất học của căn hộ được sử dụng theo chu kỳ sáu năm, lần tiếp theo sử dụng được phải chờ đến năm năm sau.

 

Vậy con gái tôi phải làm sao?

 

Tôi yêu cầu trường cung cấp ngay thông tin của phụ huynh bên kia.

 

Nhưng họ lại từ chối với lý do bảo vệ quyền riêng tư của học sinh.

 

“Xin lỗi, chúng tôi không thể trực tiếp cung cấp thông tin phụ huynh cho anh, nhưng chúng tôi có thể giúp anh liên lạc với họ.”

 

Tôi nén giận.

 

Tự nhủ phải giữ bình tĩnh.

 

Một lát sau, người phụ trách ở trường báo lại với tôi rằng, phía bên kia từ chối giao tiếp với tôi.

 

“Phụ huynh bên đó nói, con họ sử dụng suất học của mình, không có nghĩa vụ phải giải thích với người khác.”

 

Thái dương tôi giật giật.

 

Sắc mặt tôi vô cùng khó coi.

 

May mà có giáo viên nhắc nhở tôi, chỉ cần căn nhà là của tôi, thì suất học chỉ con tôi mới có thể sử dụng.

 

Đầu tôi phải xoay mấy vòng mới hiểu ra được vấn đề.

 

Thế là tôi lái xe thẳng đến phòng hộ khẩu của đồn công an.

 

Khi nhân viên lấy thông tin hộ khẩu của tôi ra, tôi sững sờ tại chỗ.

 

Đúng là có thêm một người trong hộ khẩu của tôi!

 

———–

 

Là một cậu bé bảy tuổi tên Hồ Tiểu Long.

 

Tôi đứng đó c.h.ế.t lặng.

 

Vội vàng hỏi nhân viên chuyện này rốt cuộc là thế nào.

 

“Hệ thống cho thấy, Hồ Tiểu Long đã được chuyển vào hộ khẩu của anh từ tháng 7 năm ngoái.”

 

Tôi kích động nói: “Chuyện này là thế nào? Tại sao lại có người lạ đột nhiên xuất hiện trong hộ khẩu nhà tôi?”

 

Nhân viên nói: “Có thể là do lỗi đăng ký.”

 

“Lỗi? Anh có biết vì lỗi của các anh mà chúng tôi đã bị ảnh hưởng và thiệt hại lớn thế nào không?!”

 

Giọng tôi quá to, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

 

Tôi buộc bản thân bình tĩnh lại.

 

“Giờ tôi yêu cầu các anh ngay lập tức chuyển hộ khẩu của Hồ Tiểu Long ra khỏi nhà tôi!”

 

“Liên quan đến trẻ vị thành niên, cần phải có giấy đồng ý của người giám hộ mới.”

 

Nghe đến đây, tôi càng tức giận hơn.

 

Người khác chuyển hộ khẩu vào nhà tôi thì làm dễ dàng, bây giờ chuyển ra thì tôi lại không có quyền đơn phương?

 

Phòng hộ khẩu nằm ngay bên cạnh sảnh của đồn công an.

 

Tôi lập tức gọi cảnh sát.

 

Tôi cung cấp cho cảnh sát tất cả bằng chứng.

 

Và khẳng định việc thay đổi thông tin hộ khẩu chắc chắn không phải do gia đình tôi.

 

Cảnh sát bảo tôi chờ tại chỗ, họ sẽ liên hệ với thành viên gia đình của Hồ Tiểu Long theo hộ khẩu cũ.

 

Vài phút ngắn ngủi trôi qua mà dài như cả năm.

 

Kết quả, cảnh sát nói với tôi, phụ huynh của Hồ Tiểu Long hiện đang ở ngoài tỉnh, chỉ có thể chờ họ về rồi mới phối hợp điều tra được.

 

Làm sao có thể?

 

Rõ ràng là gia đình này cố tình trốn tránh tôi!

 

Cổng đăng ký nhập học của trường sắp đóng rồi, tôi không thể chờ được!

 

Cơn giận gần như lên đến đỉnh điểm.

 

Ra khỏi đồn công an, tôi lập tức gọi cho một người bạn làm trong ngành giáo dục và đào tạo.

 

Tôi không tin.

 

Biết tên đứa trẻ, biết trường học, chẳng lẽ lại không tìm được phụ huynh của nó?

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.