HÔN LỄ ĐEN TỐI

Chương 1


Trong đám cưới của tôi, có một người phụ nữ dẫn theo một đứa trẻ xông vào. 

 

Đứa trẻ nhìn người đàn ông bên cạnh tôi và gọi là bố. 

 

Cả hội trường xôn xao, khách khứa chỉ trỏ vào tôi. 

 

Nhưng tôi không cảm thấy khó xử, vì tôi chưa bao giờ mong đợi đám cưới này.

 

1

 

Khi tôi và Hà Tiêu trao nhẫn cưới, cửa đại sảnh đột nhiên bị đẩy ra. 

 

“Bố ơi!”  

 

Hà Tiêu sững lại, chiếc nhẫn cưới mắc kẹt giữa đốt ngón áp út, không lên không xuống, cực kỳ bối rối.  

 

Một người phụ nữ ăn mặc tinh tế, dẫn theo một đứa trẻ khoảng bốn, năm tuổi, đứng ở cửa.  

 

Người phụ nữ sau khi nhìn thấy quang cảnh trong đại sảnh, lập tức đỏ hoe mắt.  

 

Trông cô ấy đáng thương vô cùng.  

 

Chỉ cần một giọt nước mắt như vậy đã khiến Hà Tiêu hoàn toàn quên mất đây là đám cưới của tôi và anh ấy.  

 

Người phụ nữ ôm lấy đứa trẻ, vội vã quay lưng rời đi.  

 

“Điềm Điềm!”  

 

Anh ấy cứ thế bỏ lại tôi, đuổi theo người phụ nữ và đứa trẻ.  

 

Chiếc nhẫn cưới xoay một vòng trên mặt đất rồi lăn đến chân người dẫn chương trình.  

 

Người dẫn chương trình, vốn luôn linh hoạt và khéo léo, cũng không biết phải nói gì.  

 

Bên dưới, tiếng xì xào to nhỏ vang lên, vô số ánh mắt thương hại, chế nhạo đổ dồn về phía tôi.  

 

Tôi hoàn toàn trở thành trò cười.  

 

2  

 

Đám cưới đầu tiên trong đời tôi cứ thế mà kết thúc.  

 

Bố của Hà Tiêu mặt mày xám xịt, ra lệnh cho vệ sĩ đi bắt Hà Tiêu về.  

 

Mẹ của Hà Tiêu nói sẽ cho tôi một lời giải thích. Khuôn mặt vốn dĩ hiền hòa dễ gần, giờ đây cũng không còn dễ nhìn.  

 

Qua lời kể của những người bạn thân của Hà Tiêu, tôi biết được đại khái sự việc.  

 

Đó là một trong những người bạn gái cũ của Hà Tiêu, một người phụ nữ có nhan sắc nổi bật, ngàn người có một.  

 

Hai người họ đã chia tay rồi quay lại nhiều lần.  

 

Nhưng cách đây sáu năm, họ đã hoàn toàn kết thúc.  

 

Chỉ là không ai ngờ được, cô ấy lại mang thai đứa con của anh ấy.  

 

“Chị dâu, A Tiêu và cô ta chỉ chơi bời thôi, sao mà so được với…”  

 

Câu nói này, e rằng chính cậu ấy cũng không tin nổi.  

 

“Tôi đi vệ sinh một lát.”  

 

Mẹ của Hà Tiêu sợ tôi nghĩ quẩn, đề nghị đi cùng tôi.  

 

“Không cần đâu, mẹ, con đợi Hà Tiêu quay về.”  

 

3  

 

Tôi thay bộ váy cưới rồi đi vào nhà vệ sinh,  

 

Trên đường đi bị Đinh Cảnh chặn lại, kéo vào một căn phòng trống.  

 

Tôi vùng vẫy dữ dội, nhưng anh ta lại ôm chặt lấy eo tôi, giọng điệu đầy hả hê.  

 

“Tôi quay video lại rồi, có muốn xem không?”  

 

Anh ta đến đây để xem tôi bẽ mặt.  

 

Trong mắt anh ta, người phụ nữ ham hư vinh này nhận lấy kết cục như bây giờ, làm sao mà anh ta không vui được chứ.  

 

Tôi đá anh ta một cái, lạnh lùng nói: “Tránh xa tôi ra.”  

 

Anh ta không nghe lời tôi, mà lại mở điện thoại ra.  

 

Trên màn hình, người đàn ông lẽ ra phải cùng tôi đi chúc rượu các khách mời,  

 

Giờ đây lại ôm đứa trẻ một tay, nắm tay người phụ nữ một tay, thản nhiên xuất hiện ở trung tâm thương mại cao cấp nhất thành phố C.  

 

Thật là một gia đình ba người ngọt ngào.  

 

Đinh Cảnh nhìn tôi, vẻ mặt đắc thắng: “Lam Ánh, bây giờ em hối hận rồi chứ?”  

 

Dạo gần đây, anh ta luôn tìm cách khiến tôi không được yên ổn.  

 

“Không.”  

 

Anh ta khẳng định tôi đang mạnh miệng, cười nhạo một tiếng: “Có muốn cân nhắc đến tôi không, dù tôi không thể cưới em, nhưng chắc chắn sẽ không để em chịu thiệt thòi như thế này.”  

 

Hôm nay, đứng trên sân khấu bị người ta chỉ trỏ, cũng không khiến tôi cảm thấy quá xấu hổ.  

 

Nhưng những lời nói của anh ta, lại như một con dao, vừa nhanh vừa chuẩn, đ.â.m sâu vào tim tôi.  

 

“Đinh Cảnh, tôi không có hứng thú với trò chơi tình cũ không rủ cũng tới của anh.”  

 

Anh ta vuốt ve mái tóc của tôi, trên gương mặt điển trai, sự chế giễu càng thêm rõ rệt: “Có muốn tôi kể cho anh ta nghe về mối quan hệ của chúng ta không?”  

 

Tôi bật cười thành tiếng: “Chúng ta có quan hệ gì? Thời học sinh yêu đương, chỉ là trò chơi con nít thôi.”  

 

Đinh Cảnh là bạn trai cũ của tôi, buồn cười là, sau khi tôi và Hà Tiêu bàn chuyện cưới hỏi mới biết, anh ta là bạn thân của Hà Tiêu.  

 

“Hơn nữa, anh nghĩ anh ấy sẽ quan tâm sao?” 

 

Hà Tiêu không hề thích tôi nhiều, chỉ là bố mẹ Hà Tiêu cảm thấy thích hợp, nên anh ấy mới cầu hôn tôi.  

 

Tôi vùng ra khỏi Đinh Cảnh, quay người bước đi.

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.