Văn Án
Sau khi xuyên không, tôi biến thành fan cuồng não phẳng của gã bá tổng dầu mỡ,
Giúp bá tổng tổn thương nữ chính vô tội vạ, gánh nửa bộ luật hình sự.
Tôi vốn định trốn thật xa, ai ngờ vừa xuyên qua, anh ta liền đưa cho tôi một tấm thẻ, “Cầm lấy, trong đó có 100 triệu, thoải mái tiêu.”
Tôi: …
Tôi định từ chối, nhưng mà – anh ta cho quá nhiều.
01
Bá tổng dầu mỡ, à không, sếp vừa đưa tôi thẻ, vừa khoe cằm bị lớp mỡ dưới cằm che khuất, giả vờ sầu muộn.
“Mau giúp anh nghĩ cách làm sao để Giang Dữ Ninh chú ý đến anh trong buổi vũ hội.”
“Tống Văn Cảnh tên tiểu bạch liễu đó chắc chắn sẽ đến lượn lờ trước mặt Dữ Ninh, anh không thể thua hắn!”
Tôi nhìn vị bá tổng tự tin mù quáng về bản thân, chìm vào suy tư – Liệu có khả năng, anh mới là cái cây bạch liễu đó không?
Nhưng mà, tôi không dám nói.
Tuy nhiên, vì tiền, tôi sẽ là một tay sai đúng chuẩn!
Tôi nhìn vị bá tổng tương lai thân hình phì nộn, đầu óc toàn rác, bày ra bộ mặt tay sai nịnh bợ.
“Tống Văn Cảnh sao sánh được với ngài, ngài quá coi trọng hắn rồi!”
Bá tổng dầu mỡ ban cho tôi ánh mắt hài lòng.
“Vậy anh phải làm sao?”
“Ngài cần tạo tiếng vang trong buổi vũ hội.”
Bá tổng ban cho tôi ánh mắt khẳng định, ra hiệu tôi tiếp tục.
“Trước hết, ngài phải vượt trội hắn về ngoại hình, áp đảo hắn về khí chất, hơn hẳn hắn trong cử chỉ hành động.”
Bá tổng ra vẻ bí ẩn nhìn qua, “Nói tiếng người đi!”
“Giảm cân thôi!”
“Thân hình anh không đẹp sao?”
“Đẹp… không rõ lắm.” Tôi nhìn cái bụng tròn vo của anh ta, nghiêm túc tuyên bố, “Bá tổng không có 6 múi bụng không phải bá tổng đúng chuẩn.”
Bá tổng cuối cùng cũng chìm vào trầm tư.
Tôi tiếp tục thuyết phục: “Con người, đều là động vật thị giác, Giang Dữ Ninh cũng vậy, sức hấp dẫn hoang dã nguyên thủy có thể khơi gợi ham muốn hoóc-môn.”
“Tống Văn Cảnh nhìn là biết chỉ là tên gà còi, nhưng nếu là ngài với 6 múi bụng, đẹp trai lịch lãm xuất hiện tại vũ hội, sẽ là sự tồn tại rực rỡ nhất!”
Bá tổng bị cảnh tượng tôi miêu tả thu hút, lộ nụ cười mãn nguyện.
“Cô, rất có ý tưởng.”
Tôi lập tức bắt tay vào thực hiện: “Alo, cho tôi sắp xếp 10 huấn luyện viên hạng vàng, phải đảm bảo sếp tôi luyện ra cơ bụng trong một tháng!”
Bá tổng kinh ngạc nhìn tôi.
Tôi tiếp tục tẩy não: “Ngài còn do dự gì nữa? Tình yêu của Giang Dữ Ninh đang vẫy gọi ngài đấy!”
Rồi vị bá tổng mơ mơ màng màng bị tôi đẩy vào phòng gym, nhìn kế hoạch giảm cân tạo hình của 10 huấn luyện viên với vẻ mặt kinh hoàng.
Còn tôi, một tay sai của bá tổng, nhìn gã đàn ông mặt mày nhăn nhó, cố gắng tập tạ với ánh mắt long lanh.
“Ngôn Triệt đại nhân, anh giỏi quá, anh là người đẹp trai nhất!”
Trong tiếng nghiến răng ken két kiên trì của bá tổng, tôi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
02
Các bạn ơi, ai hiểu nổi, tôi chỉ vì tăng ca mệt quá ngủ một giấc, liền xuyên không vào cuốn tiểu thuyết ngôn tình tổng tài bá đạo mà tôi từng đọc qua lúc rảnh rỗi.
Trong tiểu thuyết, nam chính Ngôn Triệt vừa gặp đã yêu hoa khôi trường đại học Giang Dữ Ninh vốn tích cực và năng động, bắt đầu theo đuổi ép buộc, dựa vào tiền bạc quyền lực để làm mọi thứ theo ý mình, gây khó dễ cho nữ chính, thậm chí giam lỏng nữ chính, ngược đãi nữ chính, biến một cô sinh viên đại học xinh đẹp thành một cỗ máy sinh sản vô cảm và đau khổ.
Mà hắn, vẫn nghĩ đó là tình yêu?
Loại người này đáng lẽ phải bị c.h.é.m thành muôn mảnh!
Nhưng tôi, trước kia là nhân viên công sở tầm thường xuất thân từ gia đình trung lưu; giờ là tay sai não phẳng sinh ra trong gia đình bình thường.
Làm sao có thể từ chối một gã bá tổng ngốc nghếch ra tay là cọc cọc 100 triệu.
Tôi lập tức tìm thấy vị trí của mình, cải tạo bá tổng, dẫn dắt bá tổng, quyết tâm biến anh ta thành người kế thừa chủ nghĩa xã hội mới thời đại mới với 5 phẩm chất, 4 cái đẹp và 3 tình yêu!
Tôi nhìn Ngôn Triệt kiệt sức vì tập tạ vội vàng làm tay sai đem nước đem khăn, tiếp tục dùng lời lẽ dụ dỗ.
“Không có thành công nào của bá đạo tổng tài là dễ dàng cả, nhưng mỗi phần nỗ lực của ngài, đều sẽ đổi lấy tình yêu của Giang Dữ Ninh!”
Ngôn Triệt lườm tôi một cái không nói nên lời, chưa kịp mở miệng, giọng nói quỷ dữ của huấn luyện viên vang lên phía sau.
“Nghỉ đủ rồi, thêm 100 cái squat nữa!”
Khi nhìn thấy vẻ tuyệt vọng trên mặt Ngôn Triệt, tôi bỗng thấy hơi sướng.
Cứ như vậy, bá tổng dầu mỡ Ngôn Triệt bắt đầu kế hoạch cải tạo ngoại hình.
Còn tôi, một tay sai đúng chuẩn, luôn xuất hiện tẩy não khi anh ta định bỏ cuộc vì không chịu nổi – ít nhất là để anh ta ở lại phòng gym càng lâu càng tốt mà không đi quấy rối nữ chính.
Một tháng trôi qua nhanh chóng, tôi nhìn Ngôn Triệt tạo dáng trước gương chụp lén mình, bịt miệng cười thầm.
Khách quan mà nói, ngũ quan của Ngôn Triệt không tệ, giờ đã thành công trong việc tạo hình, chính xác là mặc đồ thì gầy, cởi đồ thì có thịt, đúng chuẩn chàng đẹp trai chất lượng cao.
“Nữ nhân, bị sức quyến rũ của thiếu gia chinh phục rồi phải không?”
Tôi rút lại lời vừa nói.
Bây giờ Ngôn Triệt là một anh chàng đẹp trai, với điều kiện là đừng mở miệng.
Tôi lấy thẻ ngân hàng ra trả tiền, dù sao mấy huấn luyện viên này cũng là tôi thuê mà.
“Nữ nhân, cô đang thách thức ta à!”
Tôi: … Cái quái gì vậy?
“Thiếu gia ở đây, đâu cần cô trả tiền!”
Ngôn Triệt kiêu ngạo lấy ra một tấm thẻ đen, “Cầm đi quẹt!”
Tôi hào hứng nhận lấy, lúc này, tôi có vẻ hơi hiểu tại sao lại có nhiều cô gái ngây thơ mê mẩn bá đạo tổng tài đến vậy.
Vì mặt mũi của chiếc thẻ đen, cũng để tôi mê mẩn trong 3 giây đi.