Kế Hoạch G.i.ế.t Người Không Hoàn Hảo

Chương 1


Chị của tôi là bị bạn trai của chị ấy th/iêu ch*t!

Tôi ch*t lặng ôm một đống than đen đi trên đường. Thứ chất lỏng màu đỏ sẫm đậm đặc từ trong khe hở của đống than đen chảy ra phát mùi ta/nh h/ôi nồng nặc.

Nếu trông kỹ sẽ thấy đây không phải là than mà rõ ràng là một cái x/ác đã bị đ/ốt đến ch/áy kh/ét…

1.

Tôi với tay không ôm lấy cái x/ác đã ch/áy đến khét đen tới gần sảnh lớn của bệnh viện. Dịch m/áu hỗn tạp màu đen chảy suốt một đường khiến đám đông xung quanh đều sợ tới mức muốn phát đi/ên nhưng tôi lại chẳng hề để ý đến, chỉ lẩm nhẩm trong miệng: “Mau cứu chị tôi! Cứu chị của tôi đi…”

Đột nhiên, trời đất như quay cuồng!

Tôi bị nhấn xuống đất, một sức mạnh nào đó muốn mang chị tôi đi…

Không được! Tôi không cho phép!

Nhưng tôi lại giành không nổi, thật sự là không giành lại nổi!

Dưới ánh mắt khác thường của mọi người, tôi bị đưa lên xe cảnh sát…

2.

Trong phòng thẩm vấn lờ mờ thiếu khuyết ánh sáng, tôi thoáng có chút sợ hãi.

Rất nhanh, một cảnh sát đi vào.

Tôi xông tới nắm chặt lấy cổ áo ông ta, chất vấn: “Mấy người đem chị của tôi đi đâu rồi?!!!”

Đôi mắt như chim ưng của ông ta chăm chú nhìn tôi, mặc kệ cho tôi vừa rống lại vừa hét. Chẳng biết qua bao lâu sau, khi tôi đã cạn kiệt sức lực mới tuyệt vọng rũ rượi trên đất.

“Chị cô đã ch*t rồi, cô còn không chịu đối mặt với hiện thực nữa hay sao?”

Tôi ngẩng đầu bi phẫn nhìn người cảnh sát ở trước mắt. Ông ta như có suy nghĩ nhìn tôi…

“Thật ra trong lòng cô rất rõ, đúng chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

3.

Đúng!

Tôi hiểu rất rõ chị gái mình đã ch*t, không còn cách nào cứu sống nổi nữa nhưng tôi bắt buộc phải làm như thế này, nhất định phải xé toang ra để càng nhiều người biết đến chuyện này. Bởi vì người hại ch*t chị tôi là một kẻ ác ma có quyền có thế!

Tôi sợ việc chị mình ch*t sẽ không giải quyết được gì nên dứt khoát làm lớn chuyện này lên.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, hiện tại dư luận trên mạng đều đang chăm chú theo từng bước chân của tôi. Đây chính là điều mà tôi mong muốn!

4.

Chị gái tôi là đang sống sờ sờ mà bị th/iêu ch*t!

Mọi chuyện đều bắt đầu có dấu hiệu nhen nhúm ngay từ khi tôi đến nhà chị gái ở. Sau khi học xong năm thứ ba đại học, bởi vì bận rộn thi nghiên cứu sinh lại không có quan hệ tốt với bạn cùng phòng nên tôi dứt khoát chuyển tới nhà của chị gái ở để có thể chuyên tâm chuẩn bị cho đợt kiểm tra.

Chị gái của tôi sống chung với bạn trai mình. Người đó tên là Lưu Chí Văn, thuộc vào hàng phú nhị đại. Tình cảm của bọn họ rất tốt, đối với chuyện tôi dọn vào ở thì anh ta cũng tỏ vẻ vô cùng hoan nghênh. Nhưng chưa được bao lâu thì tôi đã phát hiện ra có vấn đề…

Lưu Chí Văn quá săn sóc, thậm chí là săn sóc đến mức độc đoán, gần như có dục vọng khống chế đến b/iến th/ái đối với chị tôi. Khi chị tôi đi ra ngoài thì không được mặc váy, không thể trang điểm, không được có bạn khác phái…

Hôm đó, chỉ bởi vì chị tôi nói cảm ơn với anh shipper giao thức ăn mà tôi đã tận mắt chứng kiến chị ấy bị Lưu Chí Văn nắm tóc t/át tai liên hoàn. Tôi muốn ngăn cản nhưng lại bị hắn đẩy ngã ngửa ra đất. Hắn hung tợn trừng mắt nhìn tôi như có thể sẵn sàng gi*t ch*t tôi bất cứ lúc nào khiến tôi không còn dám xông lên nữa, chỉ đành trơ mắt nhìn chị gái mình bị hắn kéo vào phòng.

Đều trách tôi quá nhu nhược, nếu như có thể sớm dẫn chị ấy rời đi thì quá tốt rồi!

Nhưng trên đời này làm gì có nếu như…

Hôm đó, chị gái ăn mặc kín kẽ đi ra ngoài còn tôi thì vì rảnh rỗi nên quyết định quét dọn lại nhà cửa. Khi dọn tới nhà vệ sinh, trong lúc vô tình tôi bỗng phát hiện ra chiếc que thử thai đã được sử dụng rồi trong thùng rác.

Que hai vạch…

Chị gái có thai rồi à?

Nghĩ lại hành động trước đó của chị, tôi nghi ngờ rất có thể là chị mình đã đến bệnh viện.

Chính chị cũng đã từng nói với tôi rằng bản thân muốn tìm cơ hội để thoát khỏi Lưu Chí Văn, vậy nên chị ấy chắc chắn sẽ không cần đến đứa nhỏ này!

Chuyện này thật sự quá mạo hiểm! Nếu Lưu Chí Văn biết thì hậu quả sẽ rất khó lường!

Bởi vì mải đờ người nhìn chằm chằm vào chiếc que thử thai nên tôi không phát giác ra nguy hiểm đang tới gần. Lưu Chí Văn lặng yên không tiếng động xuất hiện sau lưng tôi rồi đoạt lấy chiếc que thử thai trong tay tôi. Hắn nhăn nhó nhìn hồi lâu, sau đó giơ một tay lên b/óp lấy c/ổ tôi: “Chị mày đi đâu?”

Tròng mắt của Lưu Chí Văn vằn vện tia m/áu, lồi ra giống như quái vật ăn th/ịt ng/ười.

Tôi không muốn phản bội chị mình liền giãy dụa mong có thể trốn thoát nhưng cánh tay hắn đã gia tăng thêm sức lực khiến tôi nhanh chóng hít thở không thông.

“NÓI!!!”

Hắn ép tôi vào tường, một tay khác cũng b/óp chặt lấy c/ổ tôi.

Tôi thật sự rất sợ! Sợ bản thân sẽ phải ch*t ở đây…

Chị! Em xin lỗi, em phản bội chị rồi!

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.