KHI NPC TÍNH CÁCH NỔI LOẠN THỨC TỈNH

CHƯƠNG 12


 

“Người đó thì sao?” Tôi chỉ vào người đứng đầu bảng xếp hạng.

 

Bảng tên của anh ta chỉ có một từ: Tiêu.

 

Không cần phải nói, anh ta chính là nam chính.

 

“Có nhiều điểm tích lũy như vậy thì có ích lợi gì?”

 

“Bà cô của tôi ơi, cô không biết gì sao?” Người đàn ông nọ vỗ trán: “Điểm tích lũy trong game có thể đổi thành tiền ở thế giới thực đó!”

 

Nghe vậy, tôi nhận thấy bảng điểm hiển thị tổng số điểm tích lũy chứ không phải số điểm hiện đang sở hữu.

 

“Vậy cô có định mua một tài khoản không?”

 

“Cám ơn, tôi không có ý định làm vậy.” Tôi lịch sự từ chối người đàn ông đó, bày ra bộ dạng “tôi đây không thèm nghe vương bát niệm kinh*.”

*Vương bát (王八): đồ con rùalà một cách gọi mỉa mai, khinh miệt, chỉ người có tính cách cứng đầu, chẳng chịu nghe ai. “Vương bát niệm kinh” là một cách nói ẩn dụ chỉ người bướng bỉnh, không chịu nghe lời. Trong câu này có thể hiểu là “ta đây không thèm nghe mấy lời chèo kéo dụ dỗ đâu”

 

Thấy không còn cơ hội, người đàn ông kia bắt đầu nổi nóng, muốn đánh tôi. Nhưng hình như trong trung tâm không được phép đánh người nên anh ta chỉ chửi bới rồi bỏ đi.

 

“Này, ngài nói xem tôi có thể trở về thế giới thực không?”

 

Tôi đi tới chỗ xa hơn một chút và nhỏ giọng hỏi Tà Thần.

 

“Ta không biết. Ngươi thử một chút xem?”

 

Tôi nghe lời hắn và đến trước một cỗ máy.

 

Cỗ máy này rất lớn, hình như là tôi phải bước vào bên trong.

 

Tôi đi vào, bên trong có một màn hình lớn, trên màn hình xuất hiện một dòng chữ: “Bạn có muốn kiểm tra tình trạng ở thế giới thực không?”

 

“Kiểm tra.”

 

Tôi trả lời không chút do dự.

 

Sau đó, màn hình bắt đầu thay đổi, dần dần có màu sắc.

 

Có vẻ như đây là…

 

Nghĩa trang ư?!

 

Tôi sống ở nghĩa trang ư? Không thể nào đâu?

 

Khi ống kính di chuyển ra xa, tôi nhìn thấy bia mộ của mình.

 

“Bạn lựa chọn trở lại hiện thực ngay bây giờ sao?”

 

“KHÔNG.”

 

Tôi quay người ra khỏi cỗ máy, thở ra một hơi.

 

“Ngươi không sao chứ?” Tà Thần hỏi.

 

“Hù c.h.ế.t tôi rồi, tôi còn tưởng mình sống trong nghĩa trang chứ, hóa ra tôi c.h.ế.t rồi, hahaha…”

 

Tôi dụi mắt thật mạnh, cắn chặt môi.

 

“Tôi nhớ ra rồi, tôi nhớ ra tất cả rồi…”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.