Cảm giác gặp lại người mình đã thầm yêu suốt 10 năm là gì?
Mùa thu năm 2017, sau 10 năm dài thầm yêu, Tống Tri Dư tình cờ gặp lại cậu thiếu niên như thần tượng trong ký ức của mình.
Tống Tri Dư 27 tuổi giờ đã mang dáng vẻ của một nữ tinh anh nơi công sở, mái tóc dài đen óng như thác nước được chăm sóc kỹ lưỡng, đi đôi giày cao gót Jimmy Choo, bước ra từ tòa nhà văn phòng sang trọng nhất trung tâm thành phố.
Cô học chuyên ngành tài chính, hiện đang làm việc trong một công ty chứng khoán hàng đầu của nước ngoài, chuyên về ngân hàng đầu tư.
Tấm bằng cử nhân tài chính từ trường đại học danh tiếng cộng thêm một năm học thạc sĩ tại Anh và kinh nghiệm thực tập vững chắc đã giúp cô dễ dàng bước vào ngành công nghiệp vàng này. Giờ đây đã bước sang năm thứ ba đi làm, cô đã thoát khỏi sự non nớt của những ngày đầu và đang trong giai đoạn đẹp nhất của sự nghiệp lẫn cuộc đời.
Màn đêm đã buông xuống, sau khi tăng ca, Tri Dư không về nhà ngay mà là vì một cuộc điện thoại của bạn thân, mặc trên người bộ đồ công sở không hợp với khung cảnh, nhưng cô vẫn đi thẳng đến quán bar “Diễm” nhộn nhịp nhất thành phố. Cô hiếm khi đến những nơi như thế này, nếu không phải để đón tiếp cô bạn thân Trang Phi mới về nước thì có lẽ cả mấy năm cô cũng chẳng bước chân vào quán bar lần nào.
“Tri Dư, bên này!”
Một cô gái trẻ xinh đẹp vẫy tay chào Tri Dư, mái tóc xoăn rất quyến rũ. Nếu Tri Dư là một bông hoa lily trong trẻo thoát tục, thì Trang Phi giống như một bông hồng dại đầy sự mê hoặc. Hai người giữa đám đông mỹ nhân trong “Diễm” vẫn vô cùng nổi bật.
Hai cô bạn thân ôm nhau thật chặt sau bao ngày không gặp, Tri Dư khẽ gật đầu chào người đàn ông ngồi bên cạnh Trang Phi: “Lục đại tiến sĩ, lâu rồi không gặp.” “Tri Dư, lâu rồi không gặp, em ngày càng xinh đẹp.” “Thôi nào, hai người đừng nói lảm nhảm nữa, mau ngồi xuống uống rượu đi.” Ba người là bạn học cấp ba, hai người kia đã nhiều lần chia tay rồi quay lại, mới đây từ Mỹ trở về nước. Nhìn hai người thân thiết như thế này, có vẻ họ lại tái hợp rồi.
Tri Dư gọi một ly cocktail trái cây nhẹ, thì liền bị Trang Phi chê cười: “Cậu không thể phá cách chút à, lần nào cũng uống mấy thứ vô vị này.”
“Đương nhiên không thể so với người như cậu, kẻ đã bị chủ nghĩa tư bản đầu độc.”
Trang Phi ghé vào tai thì thầm với Tri Dư đầy bí ẩn: “Chút nữa sẽ có một anh chàng tài giỏi, trở về từ chủ nghĩa tư bản để cống hiến cho đất nước, trông rất đẹp trai, cũng là cựu sinh viên trường chúng ta, anh ấy quen Lục Diễn khi học cao học ở Mỹ, nhưng sau khi tốt nghiệp anh ấy về nước khởi nghiệp. Hình như còn độc thân, cậu để ý đấy nhé.”
Tri Dư nhướn mày: “Người có thể được mỹ nữ Trang Phi khen ngợi như vậy, tớ thật sự rất tò mò. Chẳng lẽ là bậc anh tài xuất chúng, phong độ ngời ngời…”
Lời vừa dứt, một giọng nam vang lên bên tai: “Lục Diễn.”
Tống Tri Dư ngẩng đầu, chỉ một ánh nhìn thôi, m.á.u trong cơ thể như đang sôi trào. Nhiều năm trôi qua, vẫn là người này, chỉ có người này mới có thể khiến cô rung động mãnh liệt như vậy.
“Cố Nam Thần, cậu cuối cùng cũng tới. Giới thiệu với cậu, đây là bạn gái tớ, Trang Phi. Còn đây là Tống Tri Dư, cả ba chúng tớ đều là bạn cùng trường cấp ba. Đây là Cố Nam Thần, bạn cùng học cao học và là người bạn tốt của tớ, mấy năm trước tốt nghiệp về nước khởi nghiệp, bây giờ là một nhân tài trong lĩnh vực công nghệ.”
Cố Nam Thần mặc bộ vest đen, cổ tay áo sơ mi hàng hiệu hé lộ gu thẩm mỹ tinh tế, tất nhiên cũng mang đậm mùi vị của tiền bạc.
Tri Dư không ngờ, người mà cô thầm yêu suốt 10 năm lại là bạn thân của bạn trai cô bạn thân. Cô cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, để trông có vẻ tự nhiên: “Chào anh, rất vui được gặp anh.”
Cố Nam Thần khẽ mở đôi môi mỏng: “Chào em, Tống Tri Dư.”
Giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, đưa ký ức trong cô quay trở lại mùa hè của 10 năm trước.