Kinh ! Phật tu ta cứu vớt là hắc tâm liên

1


Quỷ khí lượn lờ ở Cấm Nhai, bên trong phạm vi mười dặm gần như không gặp được bất kỳ sinh vật sống nào.

 

Ở rìa vách đá có một đài bị đứt đoạn, bên trong cái là một huyệt động. Trong động bày biện cực kỳ đơn giản, bốn phía bốc lên những đốm lửa nhỏ màu xanh biếc, tận cùng bên trong có đặt một chiếc quan tài bằng đá.

 

Nơi này yên tĩnh tới mức chỉ có thể mơ hồ nghe thấy tiếng gió thổi.

 

Giây lát sau, một tiếng thở dài như có như không từ trong quan tài bằng đá truyền ra.

 

Đốm lửa cũng tụ tập lại tiến về phía quan tài bằng đá. Chiếc quan tài bằng đá không đóng kín, bên trong nằm một cô nương mặc y phục trắng, hai tay hợp lại để trên bụng, đôi mắt mở ra nhìn những đốm lửa đang bao vây xung quanh.

 

“Ôi…”

 

Khanh Linh thở dài một tiếng, lập tức giơ tay lên vịn chắc hai bên quan tài, từ từ ngồi dậy.

 

Nàng vừa đến, đốm lửa đã lập tức tản ra, nhưng vẫn còn xoay vòng ở xung quanh nàng.

 

Khánh Linh dựa vào ánh sáng của đốm lửa đánh giá hoàn cảnh xung quanh huyệt động này, cuối cùng không nhịn được khẽ nhíu chặt mày lại.

 

Nàng đã ở trong tổng cục xuyên sách thời gian rất lâu, bởi vì không có lòng hiếu thắng, cũng không muốn lập công trạng, cho nên mỗi ngày đều vui vẻ làm một con cá mặn ăn nhậu chơi bời.

 

(*)Cá mặn: là cá khô ướp muối. Tức là cá c.h.ế.t rồi nhưng do ướp muối mà không ươn, một vài loại nhìn sơ như cá sống. Ám chỉ những người còn sống mà giống như đã ch.ế.t. Không có đam mê, không có ý chí, không có nghị lực sống.

 

Mãi cho đến trước đó không lâu, nàng vừa đi tới quảng trường đã bị nhân viên chấp sự phát nhiệm vụ kéo lại.

 

Trên mặt ông ta hoàn toàn là vẻ chân thành: “Linh Linh, người chữa lành trong độ tuổi năm nay đã được bình chọn rồi, cô đoán xem là ai?”

 

Khanh Linh: “…”

 

Nàng ngạc nhiên: “Có kiểu bình chọn như thế này từ bao giờ vậy?”

 

Nhân viên chấp sự: “Mới đây thôi.”

 

Ông ta cười khanh khách nói: “Vì để chúc mừng cô giành được vinh hạnh đặc biệt này, sếp đã cố tình giao nhiệm vụ này cho cô.”

 

Nàng ra sức giãy dụa, giữ gìn chút tôn nghiêm cuối cùng của cá mặn: “Có lẽ tôi không thể tiếp nhận nổi vinh dự lớn như vậy đâu.”

 

Nhân viên chấp sự cười: “Vậy cũng được, thế bây giờ đi xử lý thủ tục tạm thời rời khỏi cương vị công tác luôn được không?”

 

Cái gọi là “tạm thời rời khỏi cương vị công tác” chính là để cho các nàng trải nghiệm làm người c.h.ế.t một lần, tan thành tro bụi.

 

Khanh Linh: “…”

 

Mãi cho đến khi nàng bị ném vào thế giới trong sách rồi mới biết, cơ bản không hề có chuyện bình chọn gì cả, mà là bởi vì nhiệm vụ này không có ai tiếp nhận!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.