Thiên hạ đồn thổi Hoàng đế và Quý phi là đôi thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, ân ái vô bờ.
Nào hay Quý phi mang trong mình bệnh tim quái ác, sức khỏe yếu ớt, bị Thái y phán không qua khỏi tuổi hai mươi.
Hoàng đế vô cùng yêu thương nàng, hắn ta tìm kiếm khắp nhân gian để tìm ra các phương thuốc chữa trị. Cuối cùng, Hoàng đế đã tìm ra phương pháp bí mật từ trong một cuốn sách cấm:
Chỉ cần mang mười thiếu nữ xinh đẹp chưa thành hôn đi lột da sống, dùng thủy ngân đổ từ trên đỉnh đầu xuống, đun sôi thành cao sau đó bôi vào tim thì trong 7749 ngày liền có thể khỏi bệnh.
Ba năm trước, hàng chục thiếu nữ bị bắt vào cung, luyện thành thuốc để chữa bệnh tim cho Quý phi.
Ba năm sau, bệnh tim của Quý phi lại tái phát. Hoàng đế lo lắng, lòng như lửa đốt, lại sai người đi khắp nơi tìm kiếm những thiếu nữ xinh đẹp đưa vào cung.
Ta cũng là một trong số đó.
Nhưng họ bị bắt ép, còn ta thì tình nguyện.
Sáng sớm hôm đó, ta cùng các nàng ấy bị đưa đến Từ Ninh cung.
“Đúng là lũ dân đen, chỉ biết khóc lóc. Khóc cái gì mà khóc, phiền phức! Nếu còn muốn sống thì mau nín đi, đừng để Thái hậu nhìn thấy mà không vui!”
Ma ma của Từ Ninh cung khinh bỉ liếc nhìn, nhưng khi nhìn thấy ta vẫn thản nhiên thì có chút bất ngờ: “Sao ngươi không khóc?”
Ta đeo khăn che mặt, thản nhiên đáp: “Dân nữ không biết vì sao phải khóc.”
Bà ta bỗng nhiên hứng thú: “Chẳng lẽ ngươi không biết lần này tiến cung là để làm thuốc dẫn chữa bệnh tim cho Quý phi sao?”
“Đương nhiên là biết, nhưng người rồi cũng phải chết, sớm hay muộn cũng chỉ là vấn đề thời gian.”
Ma ma cứng họng, có chút kính nể liếc nhìn ta rồi đi vào phía sau bình phong.
Một lát sau, bà ta dìu một lão phụ nhân ăn mặc sang trọng từ phía sau bình phong ra, đây chính là Thái hậu.
Thái hậu không phải sinh mẫu của Hoàng đế. Năm đó, lúc Hoàng đế còn là Hoàng tử, mẫu phi của hắn lâm bệnh qua đời, hắn được Thái hậu nhận nuôi.
Vì Thái hậu không có con nên luôn coi Hoàng đế như con ruột.
Nhưng sau khi Hoàng đế lên ngôi, hắn lại chỉ sủng ái Quý phi.
Thái hậu khuyên Hoàng đế nên “mưa móc đều thấm”, nào ngờ lại khiến hắn phật ý, sinh ra khoảng cách với bà suốt bao năm.
Thái hậu nhìn theo ánh mắt của ma ma về phía ta, ánh mắt sắc bén: “Quả là một nữ tử vừa dũng cảm vừa mưu trí, hãy bỏ khăn che mặt xuống.”
Ta làm theo lời bà, lập tức xung quanh vang lên những tiếng xuýt xoa.
Ma ma cảm thán: “Làn da trắng mịn như mỡ đông, chim sa cá lặn, quả là tuyệt sắc giai nhân!”
Nói rồi bà ấy cũng bảo những người khác bỏ khăn che mặt xuống.
Thái hậu trong nỗi thất vọng lại thoáng chút may mắn: “Xinh đẹp thì có xinh đẹp đấy, nhưng khí chất lại kém xa vị cô nương này. Nhưng thôi cũng được, ta thương các ngươi, nguyện cho các ngươi một con đường sống! Tối nay ta sẽ cùng Bệ hạ đến chọn một người trong số các ngươi thị tẩm, có thể nắm bắt được long tâm hay không, hoàn toàn là nhờ vào bản lĩnh của các ngươi!”
Thái hậu cần một nữ tử xinh đẹp và hiểu chuyện để tranh giành sự sủng ái của Quý phi, tốt nhất là người đó có thể sinh cho Hoàng đế một Hoàng tử hoặc công chúa.
Mà ta vừa xinh đẹp lại vừa hiểu chuyện.
Cơ hội của ta đã đến.
Lần này ta nhất định sẽ khiến chúng phải chết!
Ta là Lân Yêu – yêu quái có vảy ở Đông Hả