Muội muội cùng người khác lén lút tư thông, chiếc khăn tay rơi tại hiện trường.
Để che giấu chân tướng, nàng vu oan cho một thư sinh nghèo là kẻ khinh bạc mình, rồi đ/ánh g/ãy đôi chân của chàng.
Ta không nỡ nhìn cảnh ấy, lén mời đại phu chữa trị cho thư sinh, lại tặng thêm ngàn lượng bạc.
Sau này, thư sinh đỗ đạt cao, trở thành trọng thần của triều đình, đến nhà cầu hôn ta.
Ta cứ ngỡ rằng, đây là mối lương duyên trời định.
Nhưng rồi, vào ngày muội muội bị phu quân say rượu đ/ánh đ/ập đến ch//ết, sau khi ngồi lặng một đêm, chàng b/óp c/ổ ta, nói rằng:
"Nếu ban đầu không phải ngươi nhiều chuyện.Ta và Dung Dung đã sớm bên nhau rồi.Chính ngươi đã hại chết nàng."
Chàng hận ta th/ấu x/ương, trăm phương ngàn kế h/ành h/ạ ta.
Sau khi bị r/út hết mười móng tay, gãy cả đôi chân, ta chết cóng trong một đêm tuyết.
Khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trở lại ngày mà muội muội tư thông với người kia.
1
"Tại sao khăn tay của tiểu thư nhà ta lại ở trong tay ngươi?"
"Ta hiểu rồi!"
"Nhất định là ngươi, tên hèn hạ này, đã trộm khăn tay, muốn nhân cơ hội làm nhục danh tiết của tiểu thư!"
Trong bữa tiệc, tiếng người ồn ào náo nhiệt.
Hồng Ngọc, nha hoàn thân cận của Lục Thi Dung, chỉ vào mũi Cố Ninh Thành mà mắng lớn:
"Tên vô lại này chẳng bằng loài súc sinh.”
"Mà cũng dám tự xưng là tài tử ư? Ta khinh!"
Lục Thi Dung, mắt ngấn lệ, sụt sùi nói:
"Tên này trước kia đã muốn làm nhục ta.Thấy ta không chịu, hắn liền dùng thủ đoạn hèn hạ này để bôi nhọ thanh danh của ta. Hôm nay nếu không giết tên vô lại này, thực khó mà xóa tan mối hận trong lòng ta! Phụ thân, người nhất định phải làm chủ cho ta."