Tôi mang thai ba tháng, bởi vì gắp thêm một con tôm trên bàn mà mẹ chồng tức giận ném bát.
“Cô bị quỷ c.h.ế.t đói nhập à? Đã ăn bao nhiêu con rồi! Con trai tôi không cần ăn sao!”
Tôi nhìn chồng, cho rằng anh ta sẽ bênh vực tôi, nhưng anh ta lại nói: “Mẹ à, không phải mẹ quen người kiểm tra giới tính thai nhi sao, kiểm tra nếu là con gái thì chúng ta bỏ đi.”
1
Nhìn bát bị mẹ chồng ném vỡ trên sàn nhà, mặt tôi lạnh tanh, tiếp tục bóc vỏ tôm.
“Ăn ăn ăn, cô đã ăn bao nhiêu con tôm rồi mà còn ăn, cái nhà này sớm muộn gì cũng bị cô ăn đến chết!”
Mẹ chồng vươn bàn tay đen sì, trong móng tay đầy bùn đất cướp lấy con tôm của tôi, đặt vào bát chồng tôi Tô Bình.
Tôi sầm mặt, buông đũa ra: “Mẹ, mẹ có ý gì thế? Bác sĩ nói ăn tôm lúc mang thai bổ sung canxi.”
Mẹ chồng xụ mặt, môi mỏng nhe răng căm hận nói: “Có ý gì, cô cũng chỉ là mang thai thôi, lại thật sự coi mình là tổ tông à! Lúc tôi mang thai có cháo gạo trắng húp là tốt lắm rồi!”
Từ sau khi tôi mang thai, tôi phát hiện tính cách của mẹ chồng trở nên càng ngày càng chanh chua, luôn nhằm vào tôi.
Tôi và Tô Bình quen nhau ở nơi làm việc, lúc đó tôi là giám đốc dự án, anh ta chỉ là nhân viên tiếp thị, nhờ chút duyên phận trùng hợp mà chúng tôi ở bên nhau.
Mẹ anh ta biết tôi là cấp trên của Tô Bình, dịu dàng, khách sáo đủ kiểu với tôi, mỗi lần tôi tới nhà đều chuẩn bị trước rất nhiều hoa quả, bánh ngọt mà tôi thích ăn, sợ tôi về quá muộn, còn kêu Tô Bình tiễn tôi về nhà sớm.
Sau này biết chúng tôi định kết hôn, càng nhiệt tình, dịu dàng.
Lễ hỏi phổ biến ở chỗ chúng tôi chính là bảy, tám vạn, mẹ anh ta nói phải cho tôi mười lăm vạn, người ta cho ba món vàng*, bà ta cho tôi năm món vàng**.
* Ba món vàng (三金): Gồm 1 chiếc kiềng hoặc dây chuyền, 1 lắc tay, 1 bông tai mà nhà trai cần chuẩn bị cho cô dâu.
** Năm món vàng (五金): Ba món vàng cơ bản và thêm hai món vàng nữa.
Nhưng từ sau khi tôi mang thai, tôi phát hiện mẹ anh ta dường như đã thay đổi rồi.
Tối hôm kiểm tra thấy tôi mang thai, Tô Bình tiến đến bên cạnh tôi.
“Đàn Hủ, bây giờ em đang mang thai, mẹ anh nói hôn lễ bận trước bận sau rất mệt mỏi, ba tháng đầu mang thai rất quan trọng, nhưng nếu như sau đó kết hôn, bụng của em cũng to rồi, đến lúc đó mặc áo cưới cũng không đẹp.”
“Đến lúc đó thấy em to bụng kết hôn, người trong thôn sẽ nói lung tung.”
“Mẹ anh còn nói, giá vàng gần đây vẫn luôn tăng, một năm sau có lẽ sẽ giảm, giờ mà mua chắc chắn sẽ lỗ c.h.ế.t mất, đợi đến khi chuẩn bị kết hôn, chắc chắn sẽ hạ giá, dù sao cũng là cho em, nếu sụt giá thì cũng là em thiệt.”
Tôi vừa mới chuẩn bị nằm ngủ, nghe anh ta nói vậy thì cơn buồn ngủ cũng mất sạch.
“Cho nên, ý của mẹ anh chính là, hiện giờ trước tiên không tổ chức hôn lễ, cũng không mua năm món vàng sao?”
Tôi nghe thấy lời này, trong lòng cảm thấy có chút ấm ức không nói rõ được.
Tô Bình gật đầu: “Ở quê anh có một cô dâu, mang thai hai tháng vẫn cố chấp muốn kiên trì tổ chức hôn lễ, kết quả cử hành được một nửa sinh sinh non, là do quá mệt mỏi nên sảy thai.”
“Mẹ anh cũng lo lắng cho em, em là phụ nữ, lỡ sinh non thì cơ thể chắc chắn sẽ không khỏe mạnh bằng khi trước.”
Tôi vươn tay xoa xoa bụng, lời này quả thật không sai.
“Vậy để em hỏi cha mẹ em một chút trước đã.”