Giới thiệu
Mẹ chồng bị ung thư giai đoạn cuối và chỉ còn nửa năm để sống.
Tôi đang trong thời gian nghỉ thai sản nên liền đảm nhận công việc chăm sóc bà.
Đau khổ mấy tháng, mắt thấy sắp giải thoát thì mẹ chồng lại đưa anh chị của bà tới, ý muốn nhờ tôi chăm sóc.
“Ta sẽ không để con làm việc vô ích, mỗi tháng ta cho con sáu ngàn.”
Nhưng bọn họ, một người trúng gió liệt nửa người không thể tự lo liệu, một người mắc bệnh Alzheimer giống như một kẻ ngốc, lại không thân chẳng quen với tôi, tôi dựa vào cái gì phải giúp đỡ?
Tôi quả quyết cự tuyệt, ông xã Liễu Bình lại bày ra vẻ mặt chỉ trích.
“Mẹ anh chỉ có một tâm nguyện này thôi, chả lẽ em muốn bà mang theo tiếc nuối xuống mồ sao?”
“Không phải chỉ là mỗi ngày làm chút cơm cho người già thôi sao? Có gì vất vả đâu!”
“So với việc anh vất vả đi làm kiếm tiền thì em coi như hưởng phúc rồi!”
Tôi: ???
Được, vậy phúc này để cho anh ta tự mình hưởng đi!