______
Sau khi thức tỉnh và nhận ra mình là một nữ phụ phản diện trong một cuốn tiểu thuyết, tôi đã quyết định để bản thân sống một cách buông thả.
Vậy nên lúc tham gia chương trình thực tế về nuôi dạy con cái với đứa con kế bảy tuổi của mình, tôi để mặc mọi thứ diễn ra.
Trong khi các bà mẹ khác đang chăm sóc con họ bằng những bữa ăn dinh dưỡng và tỏ ra hết sức tận tâm, tôi chỉ chơi game đến khuya rồi ngủ tới giữa trưa.
Thực ra, không phải tôi đã ngủ một mạch như vậy, mà giữa chừng bị nhóc con gọi dậy hai lần.
Một lần là thằng bé đã chuẩn bị xong bữa sáng, lần còn lại là đã chuẩn bị xong bữa trưa.
Nhóc con gọi tôi dậy chỉ để ăn hai bữa cơm đó.
Kết quả là, mẹ con chúng tôi bỗng nhiên trở nên nổi tiếng trên mạng.
Cư dân mạng bình luận sôi nổi: [Vì chăm sóc người mẹ già không hiểu chuyện, bé con tuổi còn nhỏ thật sự đã phải hao tâm tổn trí rồi, ha ha ha~]
______
1.
“Tôi không ăn đồ ăn vặt của cô, cũng không uống sữa, đừng làm phiền nữa!”
Cậu bé xinh đẹp giống như một hoàng tử bước ra từ truyện tranh, với vẻ mặt không kiên nhẫn, la lớn, khiến đầu óc tôi đau nhức.
Những món đồ ăn vặt và sữa tôi đưa cho thằng bé đều bị nó giẫm xuống đất.
Sau cơn đau đầu, tôi bỗng nhiên cảm thấy đầu óc mình trở nên cực kỳ tỉnh táo.
Nhiều ký ức bị chôn vùi bỗng nhiên tràn về.
Tôi chợt nhận ra, thực chất bản thân đang sống trong một cuốn tiểu thuyết và là một nữ phụ ác độc.
Nhân vật nữ chính là Hà Tĩnh Tĩnh, một cô gái chỉ luôn chuyên tâm vào sự nghiệp.
Còn tôi, nữ phụ phản diện, đã dùng mọi thủ đoạn để kết hôn với nam chính quyền lực Lục Dư Xuyên, người đã có con trai.
Chưa đầy nửa năm sau khi kết hôn nữa, Hà Tĩnh Tĩnh sẽ có ý định ly hôn với chồng mình, ngay lúc đó Lục Dư Xuyên cũng sẽ lập tức yêu cầu ly hôn với tôi.
Con trai kế của anh, Lục Hi, trở thành trợ thủ đắc lực, giúp một nhà ba người họ hạnh phúc đoàn viên.
Còn nữ phụ là tôi, vì yêu sinh hận mà quấy rối nam chính, hãm hại nữ chính, hành hạ con trai kế, cuối cùng c.h.ế.t thảm.
Sau khi biết được tất cả điều này, tôi cảm thấy cuộc đời mình đã sụp đổ.
Chỉ muốn ngay lập tức ly hôn, tránh xa nam nữ chính và đứa con trai kế này.
Nhưng ngay sau khi kết thúc đám cưới, Lục Dư Xuyên đã đi công tác nước ngoài và vẫn chưa trở lại.
Khoảng thời gian đó tôi chưa thức tỉnh, để xây dựng tình cảm mẹ con với Lục Hi, đã mang theo thằng bé ký hợp đồng tham gia một chương trình thực tế về nuôi dạy con cái.
Hiện tại tôi và Lục Hi đã có mặt trong tổ chương trình.
Nếu vi phạm hợp đồng, tôi sẽ phải bồi thường.
Thay vì mất tiền, tôi thà rằng mất mạng còn hơn.
Cuối cùng tôi quyết định trước mắt sẽ sống cho qua ngày, chờ đến khi ghi hình kết thúc rồi tính tiếp.
2.
Vừa rồi, người đã không kiên nhẫn la hét và đẩy món ăn vặt cùng sữa tôi đưa xuống đất chính là Lục Hi.
Cậu bé trông rất điển trai.
Đôi mắt đen láy, lông mi dài, làn da cực kỳ đẹp.
Mặc áo hoodie rộng thùng thình và quần bó màu đen, khiến thằng bé trông vừa dễ thương vừa phong cách.
Tuy nhiên, tính khí của Lục Hi cũng tồi tệ không kém gì bố mình.
Dù Lục Hi là con kế nhưng vẫn tham gia chương trình giải trí này với tôi là do trước đó tôi năn nỉ bố cậu bé.
Tôi nói muốn cùng Lục Hi bồi dưỡng tình mẫu tử.
Lục Dư Xuyên cưới tôi chỉ để có thể bỏ qua trách nhiệm làm cha của mình, nên khi thấy tôi chủ động đòi chăm sóc con, anh ấy đã dùng quyền uy của mình để bắt Lục Hi đồng ý.
Vì vậy, suốt dọc đường Lục Hi luôn giữ một gương mặt lạnh nhạt với tôi.
Dù thế tôi vẫn cố gắng quan tâm và chăm sóc cậu bé bằng cách liên tục đưa nước, đưa đồ ăn vặt, tận tình như một người mẹ.
Nhưng đó là khi tôi còn chưa thức tỉnh.
Giờ đây, khi đã hiểu rõ hoàn cảnh, tôi chỉ cần nghĩ đến việc thằng bé luôn làm một tảng băng nhỏ ở trước mặt tôi.
Tuy nhiên sau lưng lại trở thành một cậu bé ngoan ngoãn, nghe lời và ngọt ngào bên cạnh nữ chính Hà Tĩnh Tĩnh.
Tôi đã không còn muốn phục vụ nó nữa.
“Ồ, con không muốn hả? Vậy tôi sẽ không làm phiền nữa.” Tôi nói rồi nhanh chóng thu gom tất cả đồ ăn vặt trên mặt đất vào túi.
Sau đó, tôi lấy ra món khoai tây chiên vị chanh yêu thích và bắt đầu ăn ngon lành.
Trên đời này không có việc gì khó, chỉ cần bạn chịu từ bỏ.
Lục Hi khẽ hừ một tiếng, dường như không tin điều vừa xảy ra trước mắt.