1.
Ngày đầu tiên sau khi xuyên đến đây là lễ đính hôn giữa của tôi và Chu Nguy Thời.
Không có ai khác đến, điều đó khiến gia đình hai bên xấu hổ.
Tôi thì không cảm thấy xấu hổ cho lắm, nhưng tức cái chỗ là bị bố nguyên chủ chửi cho máo chó đầy đầu.
Màn đêm buông xuống, trang sức rồi túi xách hàng hiệu xếp đầy trước cổng nhà của tôi.
“Cái đống này đủ để em mua vài căn biệt thự rồi.” Em gái tôi cảm thán, khen tôi tốt số.
Trước khi gia tộc suy tàn,nhà Ngu và nhà Chu có mối quan hệ tốt, hai vị phu nhân lại cùng lúc mang thai,ông nội Chu và ông nội nguyên chủ dứt khoát lập ra lòi hứa nếu là một trai một gái liền kết thông gia.
Nguyên chủ và Chu Nguy Thời là có hôn ước khi từ trong trứng nước.
Trong nguyên tác, Chu Nguy Thờiúc trên thương trường mọi việc đều thuận lợi, tâm tư thâm thầm thủ đoạn độc ác, vì lợi ích có thể làm mọi việc , nhưng lại là một đứa trẻ cực kỳ hiếu thảo. cái kiểu hứa hôn hoang đường đó hắn vậy mà cũng nể mặt ông nội mà đồng ý.
Ngu gia gần đây sa sút nên cha Ngu đã nghĩ đến cuộc hôn nhân này với Chu gia. Mấy năm trước nói bóng nói gió tới vụ này hưng bên Chu gia thái độ lại không rõ ràng từ đầu đến cuối hông có ý tiếp tục cuộc hôn nhân này.
Cho đến cuối năm ngoái, ông Chu phải nằm liệt giường mấy tuần vì bệnh, luôn có cảm giác như đang lang thang trong địa ngục. Ông sợ không thể nhìn thấy cháu trai mình kết hôn nên vội vàng đính hôn hai người trên giường bệnh.
Trong nguyên tác, nguyên chủ sau khi kết hôn với Chu Nguy Thời không có tình cảm gì, nhưng Chu Duy Thạch là một tên bệnh kiều, luôn cho rằng đồ đạc của mình dù thích hay không cũng không để người khác vấy bẩn. Vì vậy, sau khi nguyên chủ vượt quá giới hạn, Chu Nguy Thời đã g.i.ế.c ch.ết nguyên chủ và chôn xác cô trong đất ở vườn hoa biệt thự.
Nội dung nguyên tác bắt đầu ba bốn năm sau khi ly hôn, nam nữ chính xuất hiện, Chu Nguy Thời cướp nữ chính, nhưng nữ chính phát hiện ra bằng chứng g.i.ế.c người, cuối cùng bị nam chính lật đổ.
Tôi không có tham vọng lớn lao nào sau khi du hành xuyên thời gian.
Tôi cũng không phải là người có tham vọng lớn.
Dù sao sau khi kết hôn, được tiêu tiền của Chu Nguy Thời một cách tùy ý, cho dù sống chung một mái nhà giữa hai người cũng sẽ không có phát sinh chuyện gì, cùng lắm là tương kính như tân, giống như bạn cùng phòng.
Tôi nghĩ kỹ rồi, tuổi già của mình không cần đi làm không sinh em bé, ngoại trừ đàn ông thì cái gì cũng có, đây chính là phần thưởng xứng đáng nửa đời trước tôi sống tích đức!
Vì thế khi Chu Nguy Thời gọi điện nhắc nhở tôi vẫn còn có thể hối hận về cuộc hôn nhân này, tôi đã từ chối: “Không, tôi đã chuẩn bị tinh thần rồi, anh không cần phải thuyết phục tôi nữa.”
Đừng có mà cản trở tiền đồ tươi sáng của tôi!
Chu Nguy Thời ở đầu bên kia điện thoại im lặng một lát rồi hỏi: “Cô đã chuẩn bị cái gì?”
“Học quy củ của Chu gia và phấn đấu trở thành bà Chu mạnh mẽ nhất.” Tôi kiên quyết trả lời.
Hắn còn muốn nói gì đó nhưng tôi đã kịp thời ngắt lời hắn: “Được rồi, anh Chu, anh đi làm đi. Tôi nghe nói anh có thể kiếm được hàng triệu mỗi giây. Bây giờ anh đã lãng phí một phút rồi. Hôn lễn anh không cần quan tâm, tôi sẽ lo liệu toàn bộ. Chúng ta mỗi người làm việc của mình, cùng nhau tiến lên!”
Trên thực tế, bố mẹ Chu hoàn toàn chịu trách nhiệm về đám cưới, việc duy nhất tôi phải làm là thử váy cưới. Tuy nhiên, mẫu váy cưới vừa được thiết kế, nhìn lướt qua tôi cũng đã chọn được trang sức phù hợp rồi.
Sau cuộc điện thoại đó, tôi và Chu Nguy Thời không liên lạc với nhau nữa, cũng không nhìn thấy mặt hắn cho đến ngày cưới.
Tôi đứng đối diện với hắn. Vị linh mục đang nói tiếng Ý, nghe không hiểu, tôi chỉ có thể g.i.ế.c thời gian bằng cách nhìn chằm chằm vào Chu Nguy Thời.
Lông mi của hắn rất dài, mũi rất thẳng và đôi môi cũng rất đẹp.
Đồng tử của mắt của hắn có màu rất nhạt.
Chứng nhận hoàn thành, hắn là một anh chàng đẹp trai.
Phần cuối của đám cưới, nụ hôn của hắn nhẹ nhàng rơi xuống trán tôi.
2.
Sau khi đám cưới kết thúc, tôi cũng chuyển đến nhà họ Chu.
Nhưng vấn đề ở đây là Chu Nguy Thời lại không đề cập đến việc đưa tiền tiêu vặt cho tôi.
Tấm thẻ mà hắn đưa cho nguyên chủ trong cố truyện gốc cũng không thấy tăm hơi đâu.
Cái này tuyệt đối không được! Mặc dù tôi dự định làm vợ Chu Nguy Thời cả đời, nhưng điều kiện tiên quyết là phải có tiền!
Nhất định phải có!
Mặc dù tôi và Chu Nguy Thời ngủ chung giường, nhưng cho đến nay chúng tôi chỉ nói được hai câu, một là “Anh đang cướp chăn của tôi”, hai là “Anh đang đè lên tóc của tôi rồi”.
Tối nay tôi không đi ngủ sớm, tôi ngồi xuống đến 11 giờ 30, cuối cùng mới quay lại vào thời điểm quan trọng.
Sau khi uống rượu, khuôn mặt trắng trẻo của hắn hơi đỏ lên, hắn hơi ngạc nhiên khi thấy tôi vẫn còn thức, liền hỏi: “Cô tìm tôi có việc?”
Tôi gật đầu: “Ừ.”
“Ngày mai rồi nói.” Chu Nguy Thời cởi bỏ bộ vest, xoay người đi về phía phòng thay đồ.
Tôi vội đứng dậy đi theo: “Tôi chỉ nói vài câu thôi, sau đó sẽ không quấy rầy anh.”
Đèn trong phòng thay đồ bật sáng khi hắn bước vào, hắn khẽ quay lại nhìn tôi. Khuôn mặt tuấn tú không chút biểu cảm, mơ hồ lộ ra vẻ không hài lòng của cấp trên bị xúc phạm: “Có chuyện gì vậy?”
“Tiền tiêu vặt!” Tôi không khỏi tự tin, “Tôi muốn thẻ phụ của anh!”
Chu Nguy Thời lúc này quay người lại, cúc áo sơ mi đã được cởi ra, lộ ra bộ n.g.ự.c rắn chắc. Hắn cao hơn tôi một cái đầu, nhìn tôi với ánh mắt cụp xuống, không chút do dự nói: “Được.”
“Giờ tôi thay quần áo được chưa?”