Trước khi ta vào cung làm phi, muội muội đã mất tích mười sáu năm bỗng nhiên trở về.
Phụ mẫu vui mừng đến rơi nước mắt, ra sức bù đắp.
Muội muội quỳ trước mặt phụ mẫu và ta: “Ta đã chịu nhiều khổ cực như vậy, tỷ tỷ chẳng lẽ không thể nhường cho ta, nhường cơ hội vào cung làm phi cho ta sao?”
Phụ mẫu đầy áy náy nói với ta: “Muội muội đã chịu khổ nhiều năm như vậy, đây là điều chúng ta nợ nàng.”
Ta gật đầu đồng ý: “Chúng ta là người thân, nếu muội muội muốn thì hãy để cho nàng.”
Muội muội vui mừng khôn xiết, sợ ta hối hận, bắt ta thề thốt.
Ta thầm cười trong lòng, tại sao đã trọng sinh rồi mà muội muội này của ta vẫn ngu ngốc như vậy?