Muốn Có Vợ Mặt Phải Dày

Chương 19


Thùy Linh vẫn còn bất ngờ trước thái độ của anh. Điều này có phải là anh đang bảo vệ cô?

 

Mặc dù anh đã bị mất trí nhớ, nhưng bà Vân vẫn là mẹ của anh, sao có thể nói ra lời nói kia, cạn tình quá không?

 

Hai người vào phòng, Quang Đạt buông tay cô ra.”Sau 3 tháng sống ở đây cùng anh, giúp anh nhớ lại, nhất định sẽ ký đơn!”

 

“Chỗ kia anh không quen, khó khơi gợi ký ức.” Hơn hết là đống mùi sầu riêng.

 

Thùy Linh liếc nhìn căn phòng cô đã ở 3 năm qua. Loáng một cái, giờ đã không còn thứ gì liên quan tới cô. Đồ đạc cũng đã thay mới, nhìn rất lạ lẫm.

 

“Là anh đổi đấy, màu sắc lúc trước quá tẻ nhạt.”

 

Quang Đạt chỉ tay vào tủ đồ bên cạnh: “Trong đó có quần áo mặc nhà của em, bên kia là quần áo ra đường, nội y ở ngăn dưới, mỗi ngăn 1 màu. Kiểu dáng, ờm, truyền thống bên trái, gợi tình bên phải.”

 

Sắc mặt Thùy Linh đen thui. 

 

Lúc trước vất vả lắm cô mới chờ đợi được ngày thoát khỏi đây, chẳng nhẽ giờ lại đ.â.m đầu quay lại? Cô đâu có ngu.

 

“Không cần, tôi chỉ muốn tới xem cô vợ tương lai của anh thế nào thôi, tôi đi đây.”

 

Quang Đạt nới lỏng cà vạt, cởi nút khuy  trên cùng chiếc áo sơ mi trắng. “Sống ở đó không an toàn.”

 

“Chắc chắn tôi sẽ ổn hơn sống ở đây.”

 

“Anh cũng đã thấy thái độ của mẹ anh đối với tôi như thế nào, còn có Ái Xuyên lại thêm Tú Anh ngày mai tới, tôi đâu phải chiến binh đi nghênh địch? Vả lại anh không yêu tôi, trước sau gì cũng sẽ phải ký đơn. Tôi không vội. Dưa hái xanh không ngọt, anh không dụ dỗ được tôi đâu.”

 

“Là vì em cho rằng anh không yêu em?” Lông mày anh nhướng cao: “Em vẫn còn tin vào thuyết tình yêu? Em nghĩ xem có bao nhiêu người yêu nhau rồi lấy nhau mà hạnh phúc đến già? Bao nhiêu người yêu nhau rồi chẳng thể lấy được nhau? Lại bao nhiêu người lấy nhau rồi mà lại đi yêu người khác? Điều đấy chỉ chứng tỏ rằng, hôn nhân không cần tình yêu mới là bền chặt. Người với người gắn bó với nhau bằng thứ gọi là tình thân thì không có khái niệm phản bội.”

 

“Đàn ông và đàn bà nếu thỏa mãn nhau, làm bạn giường thì cũng không cần tình yêu.”

 

Thùy Linh thở dài: “Tôi thấy sau khi mất trí nhớ, thậm chí tính cách của anh còn khó chịu hơn trước kia.”

 

“Em không tin? Đây là thống kê mới nhất của tổ chức xã hội đấy!”

 

Chế t mất thôi, tại sao cô lại ở đây và tranh luận với anh về hôn nhân chứ? Liên quan quái gì đến bọn họ đâu.

 

“Tôi tin, vừa hay phòng ngủ đằng kia có người thích hợp cho anh thử đấy.” Thùy Linh hết kiên nhẫn muốn đi ra cửa.

 

Nhưng động tác của Quang Đạt cực nhanh, anh duỗi tay đã tóm được vòng eo mỏng manh của cô, cả hai ngã xuống xuống giường. Nam trên nữ dưới.  Mái tóc dài của cô xõa tung trên nền đệm tím tạo ra một hiệu ứng thị giác cực kỳ hưng phấn.

 

Ngay khi gương mặt Quang Đạt hạ xuống. Thùy Linh bất ngờ lật người ngồi thẳng dậy nhưng lại mất đà ngã tiếp, nằm thẳng lên người anh. Bốn mắt nhìn nhau, lần này thì cô bị giữ lại không thể dễ dàng thoát ra.

 

“Người duy nhất anh muốn thử chỉ có mình em.”

 

Ánh mắt anh nóng rực như muốn thiêu cháy cô, trần trụi, không còn che giấu bất cứ manh giáp nào. 

 

Nhưng Thùy Linh đâu dễ bị quyến rũ như vậy, cô cứng rắn đáp trả: “Tôi sẽ đơn phương gửi đơn.”

 

“Ồ, em xem, liệu có ai dám nhận đợn của em?” Quang Đạt đe dọa.

 

Ngay cả khi anh giả vờ bị mất trí nhớ, tính cách bá đạo vẫn chẳng thèm che giấu.

 

Thùy Linh tức đến trợn mắt: “Anh đe dọa tôi?”

 

Đột nhiên, bàn tay của anh đặt sau gáy kéo cô xuống, đôi môi anh đào bị một đôi môi mỏng lạnh ngậm lấy. Thùy Linh sững sờ, Quang Đạt đang hôn cô?

 

Sau đêm đó, đây là lần đầu tiên anh chủ động hôn cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.