1
Tôi ra ngoài hành lang giặt quần áo nhưng đi được nửa đường mới chợt nhớ mình quên điện thoại trong phòng.
Tôi vừa định quay về lấy thì nghe thấy một giọng nam phát ra từ trong phòng ký túc xá qua kẽ hở.
“Chị, cái con nhỏ mặc áo ngủ ren màu trắng kia trông ngon kinh, em muốn cô ta làm vợ em.”
Giọng nói tục tĩu và ghê tởm này khiến tôi vô cùng ấn tượng. Đó là em trai của bạn cùng phòng tôi.
Không biết đã bao nhiêu lần khi đèn ở ký túc xá sắp tắt, bạn cùng phòng chẳng chi nổi vài đồng bạc mua tai nghe mà cứ call video ầm ĩ với em trai cậu ta.
Hình như lúc nãy tôi đi ra khỏi phòng thì nhìn thấy nhỏ giơ máy lên chụp chụp cái gì thì phải.
Bộ váy ngủ ren trắng… Chẳng phải là tôi sao?
Nhưng những lời tục tĩu kia vẫn chưa dừng lại.
“Mặt thì xinh, dáng thì múp, quá hợp với em đi.”
“Trước chị nói tình hình kinh tế của gia đình con nhỏ đó rất tốt phải không? Nếu em húp được con hàng này thì sau này chẳng phải đi làm nữa còn gì.”
Giọng nói bên kia run lên vì cười, như thể bản thân rất hài lòng với món hàng mà mình đã chọn.
Quá hợp? Tôi gần như bật cười khi nghe thấy nhận xét này.
Tôi biết Hứa Tĩnh luôn muốn giúp em trai mình tìm được bạn gái.
Chỉ cần em trai cậu ta muốn yêu đương thôi, Hứa Tĩnh sẽ bắt đầu thu xếp đâu ra đấy như thể đó là thánh chỉ của vua.
Nhưng tính tình của cậu ta khá kỳ quặc nên không có nhiều bạn bè ở trường. Cách đây không lâu, Hứa Tĩnh còn cho tôi xem ảnh của em trai cậu ta rồi hỏi tôi thấy sao.
“Thẩm Diên, cậu quen biết với nhiều người trong trường, cậu thử xem xem có ai hợp với em trai tôi không?”
“Đương nhiên không phải ai cũng có thể tùy tiện bước vào nhà họ Hứa chúng tôi. Em dâu tôi nhất định phải có ngoại hình tốt. tính tình tốt và đặc biệt là gia thế tốt.”
Nhìn gương mặt xấu xí không thể tả trong ảnh, tôi thầm chửi bới trong lòng nhưng vì không muốn ký túc xá loạn lên nên tôi đành nói giảm nói tránh.
“Em trai cậu không xứng với bất kỳ ai mà tôi quen cả.”
Hứa Tĩnh nghe vậy thì nhếch môi nhưng sau khi suy nghĩ một lúc, cậu ta cũng đồng ý rằng em trai Hứa Thành của cậu ta là người đàn ông tốt nhất trên đời, không ai sánh bằng.
Sau đó Hứa Tĩnh không còn nhắc những chuyện này trước mặt tôi nữa nhưng ai mà ngờ cậu ta lại chuyển mục tiêu sang các chị em trong phòng ký túc xá của chúng tôi.
Hóa ra mấy nay Hứa Tĩnh cứ cầm điện thoại đi quanh phòng là để ‘tuyển phi’ cho em trai cậu ta à.
Còn tôi lại là người ‘may mắn’ được chọn nữa chứ.
Những câu chửi rủa trong lòng tôi không thể kìm được, tôi cũng không phải loại con gái hiền dịu gì nên đang tính bỏ chậu quần áo đấy vào đọ sức một phen thì nghe thấy giọng nói bình thản như rắn săn mồi của Hứa Tĩnh.
“Được thôi, chỉ cần em thích.”
“Cứ yên tâm đi, nửa tháng sau nhất định chị sẽ biến cậu ta thành vợ của em.”
Ham muốn đẩy cửa cuối cùng cũng giảm bớt.
Sau khi Hứa Tĩnh nói chuyện với em trai xong, cậu ta thu dọn đồ đạc đi ra ngoài thì bắt gặp tôi đang giặt đồ ở hành lang.
Rất hiếm khi Hứa Tĩnh chủ động chào tôi nhưng lời chào ấy lại mang theo một phần tính toán.
Tôi thì che giấu tốt hơn Hứa Tĩnh, tôi vẫn đáp lại cậu ta bằng một nụ cười mà không có một tia tức giận nào ở trên mặt.
Thay vì đánh một trận, tôi muốn thấy gậy ông đập lưng ông hơn.
Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga thì cứ đợi bị đuổi khỏi ao đi!