NHÂN QUẢ

Chương 1


Chị họ lấy việc lừa cưới để lấy sính lễ làm kế sinh nhai.  

 

Mỗi cuộc hôn nhân của chị chỉ kéo dài nửa năm, đợi cho đến khi thời hạn truy cứu sính lễ qua đi, chị lập tức ly hôn và đổi sang gia đình tiếp theo.  

 

Biết được chuyện này, tôi khuyên nhủ chị hết lời.  

 

“Đây là việc vô đạo đức, lỡ gặp phải người không dễ chơi, cuộc đời chị coi như xong.”  

 

Sau khi nghe lời tôi, chị họ không còn muốn lừa sính lễ nữa.  

 

Không ngờ anh họ lại nửa đêm cầm d.a.o đập cửa nhà tôi.  

 

“Chị tôi lừa sính lễ để mua nhà cho tôi, mắc mớ gì đến cô? Cô nhất định phải ly gián à?  

 

“Cô còn nói với chị tôi rằng, giúp đỡ em trai mù quáng không có kết cục tốt, nếu chị tôi lại lừa sính lễ, cô sẽ báo cảnh sát bắt chúng tôi.” 

 

“Sao cô lắm chuyện thế? Ra đây ngay, tôi không sống yên, cô cũng đừng hòng sống.”  

 

Tôi lập tức báo cảnh sát.  

 

Sau khi anh họ bị xe cảnh sát đưa đi, tay tôi run rẩy kiểm tra camera an ninh, lại phát hiện chị họ đang trốn trong hành lang nhìn anh cầm d.a.o tìm tôi.  

 

Hóa ra chị không muốn tiếp tục lừa tiền sính lễ cho anh họ, nhưng không dám nói thẳng, nên kéo tôi làm kẻ thế thân.  

 

Tốt nhất là anh họ g.i.ế.c tôi, chị cũng có thể nhân cơ hội này mà trừ khử người em trai đang hút m.á.u mình.  

 

Nếu đã vậy, tôi nhất định phải trả ơn chị thật đàng hoàng.  

 

1

 

Chị họ lại chuẩn bị đính hôn vào dịp Quốc Khánh.  

 

Đây là lần thứ tám chị đính hôn, chúng tôi trong gia đình đều ngầm hiểu mà không nói ra.  

 

Mỗi lần kết hôn, chị chỉ ở được nửa năm rồi tìm cơ hội ly hôn.  

 

Sau đó, lại tiếp tục tìm nhà khác, lại kết hôn, lại ly hôn.  

 

Vòng lặp không ngừng.  

 

Số tiền sính lễ lừa được đều bị bác đem cho anh họ mua nhà.  

 

Lần này, khi tôi về nhà nghỉ, chị đặc biệt tìm gặp tôi.  

 

“Diễm Diễm, có phải mọi người sau lưng đều cười nhạo chị không? Cưới đi cưới lại, rồi lại ly hôn?”  

 

Tôi suy nghĩ một lát: “Chị à, em thấy việc chị làm là không đạo đức, lại còn phạm pháp nữa. Người ta chắt chiu mãi mới có tiền cưới vợ, mà chị lại lừa hết của họ. Lỡ như họ bị dồn đến đường cùng, chuyện gì cũng có thể xảy ra.”  

 

Chị họ nắm tay tôi gật đầu lia lịa: “Diễm Diễm, em nói đúng, chị sẽ hủy lễ đính hôn ngày mai ngay, việc lừa gạt như thế này chị không thể tiếp tục làm nữa.”  

 

Quả nhiên, bác gọi điện báo cho chúng tôi biết, lễ đính hôn đã bị hủy.  

 

Không ngờ tối hôm đó, anh họ lại cầm d.a.o định c.h.é.m tôi, còn chị họ thì lén lút đứng sau theo dõi.  

 

Hừ, hai chị em này thật lòng lang dạ sói, một kẻ thì hút m.á.u chị ruột, một kẻ thì dung túng vô hạn.  

 

Giờ muốn thoát khỏi người em trai hút máu, họ lại muốn lợi dụng tôi.  

 

Thế nên, tôi nhất định phải “cảm ơn” họ cho tử tế.  

 

Một kỳ nghỉ Quốc Khánh thật vui vẻ, tôi đi du lịch thoải mái, còn anh họ thì vui vẻ có một chuyến tham quan nửa tháng ở trại tạm giam.  

 

Trong thời gian đó, tôi lấy cớ quan tâm anh họ, nhiều lần nói với bác về chị họ.  

 

“Bác ơi, hôm đó anh họ cầm d.a.o đến khu nhà cháu, may mà hàng xóm thấy và gọi cảnh sát.”

 

“Nhưng anh họ lại nói, chị họ bảo với bác và anh rằng cháu đã khuyên chị không lừa sính lễ nữa?”

 

“Còn nói nếu mọi người tiếp tục như thế, cháu sẽ báo cảnh sát bắt mọi người? Bác thương cháu từ nhỏ, cháu có bất hiếu cỡ nào cũng không nỡ báo cảnh sát bắt bác và anh đâu.”  

 

Bà ta ngập ngừng.  

 

“Không phải là cháu nói sao?”  

 

Tôi thề độc, trời đất chứng giám, tất cả đều không liên quan gì đến tôi.  

 

Nói nhiều lần, bác cũng tin tôi.  

 

Khi anh họ được thả ra, anh còn ngại ngùng mời tôi đi ăn một bữa.  

 

Tôi cẩn thận dẫn theo đồng nghiệp cao 1m88 chuyên tập võ Thái Lan của tôi đi cùng.  

 

Nhìn thấy nét mặt nhăn nhó của anh họ, tôi cười cứng nhắc: “Bạn trai em, không yên tâm để em ăn cơm với con trai, nên cứ đòi đi theo đấy.”

 

“Nếu anh thấy khó chịu, em để anh ấy ngồi nhìn chúng ta ăn.”  

 

Anh họ vội vàng đưa thực đơn cho đồng nghiệp tôi.  

 

Sau đó, đồng nghiệp không khách sáo gọi một bữa ăn hơn một ngàn tệ.  

 

Tôi rõ ràng thấy anh họ lén lườm tôi, nhưng tôi mặc kệ.  

 

Giả vờ nũng nịu với đồng nghiệp: “Anh yêu, anh không biết đâu, hôm đó anh họ hiểu lầm em, còn cầm d.a.o định c.h.é.m em nữa.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.