Đây là người quen cũ kiếp trước của nàng!
Cả đời này lại gặp được dưới tình cảnh như vậy……
Mộc Cẩm nhìn khuôn mặt non nớt hơn nhiều so với kiếp trước, nhất thời hoảng hốt.
Kiếp trước, tiểu cô nương mặt đầy bệnh khí này là Tiếu di nương quý thiếp trong hậu viện Triệu Chất.
Lúc này trong đầu Mộc Cẩm đều là vị “Tiếu di nương” kiêu ngạo bất tuân kia.
Mộc Cẩm không biết Triệu Chất quen biết nàng từ đâu, trong vòng ba tháng sau khi liên tiếp cưới “nguyên phối” nàng cùng vị bình thê Lộ Linh Nhi kia, lại nạp Tiếu di nương.
Tiếu di nương mới vừa được nạp vào hậu viện Triệu Chất chẳng những khinh thường nguyên phối Triệu Chất không tranh không đoạt, lại khinh thường vị bình thê nũng nịu kia.
Tiếu di nương đích thật là biết võ.
Khi đó Triệu Chất kỳ thật chính là tham lam mới mẻ mà thôi, Tiếu di nương xinh đẹp biết võ như vậy, hắn nếu gặp tất nhiên là sẽ không bỏ qua.
Sau đó, trong vòng mấy tháng nàng cùng Lộ Linh Nhi so chiêu, Tiếu di nương tìm đúng cơ hội ở trong bóng tối cũng ra tay mấy lần, mỗi lần ra tay đều khiến cho Linh Nhi chật vật không thôi.
Khi đó nàng cũng biết Tiếu di nương này không dễ chọc, lại không ngờ sau một lần nàng ăn một cái thiệt thòi thật lớn ở chỗ Lộ Linh Nhi, Tiếu di nương lại mang theo rượu ngon đi tìm nàng.
Cũng không biết như thế nào, nàng liền cùng Tiếu di nương uống, lúc hơi say, Tiếu di nương chỉ vào mũi của nàng mắng nàng……
Cũng là lúc đó, Mộc Cẩm mới biết được “nguyên phối” nàng lại bị một di nương nhìn không nổi.
Sau đó ngẫm lại, Tiếu di nương lúc ấy mắng nàng những lời kia, thậm chí có chút ý tứ hận trời rèn sắt không thành thép.
Sau đó nàng bị Triệu Chất Lộ Linh Nhi đôi tra nam tiện phụ này đưa đến trong thôn trang, hậu trạch của Triệu Chất chỉ còn lại Tiêu di nương cùng Lộ Linh Nhi đấu.
Đáng tiếc, Tiếu di nương rốt cuộc không địch lại “Quý nhân” Lộ Linh Nhi được “Cát Tinh” bảo hộ, cuối cùng Triệu Khiết cũng chán ghét nàng.
Tiếu di nương vào hậu trạch của Triệu Chất chưa đầy hai năm đã đi.
Chỉ là sau khi nàng rời đi, tất cả tài vật của nàng đều để lại cho “nguyên phối” của Triệu Chất.
Đương nhiên, là phái tâm phúc của nàng âm thầm đưa cho nàng.
Mộc Cẩm lúc ấy mặc dù không nói thêm gì, sau khi người tâm phúc của Tiếu di nương rời đi, nàng đã lệ rơi đầy mặt.
Vì nữ tử xinh đẹp kiêu ngạo tùy ý kia.
Tiếu di nương hẳn là đoán được kết cục cuối cùng của nàng, chỉ đem tài vật để lại cho nàng, nhưng tâm phúc của nàng đều an bài rất tốt, toàn bộ rời khỏi kinh thành.
“Tiểu muội, vị này chính là Mộc cô nương, ân nhân của ba huynh muội chúng ta!”
Thanh âm Lăng Không kéo Mộc Cẩm từ trong hồi ức trở về.
Lúc Mộc Cẩm nhìn về phía Lăng Tiêu cô nương, cô nương này cũng vừa lúc nhìn nàng.
Mặc dù mặt đầy bệnh khí, cặp mắt hạnh đen như quả nho kia lại linh động vô cùng, khuôn mặt nhỏ nhắn kia cũng mặc dù so với kiếp trước nàng lần đầu gặp non nớt hơn nhiều, cũng đã thấy đường nét xinh đẹp.
Mộc Cẩm biết, trên đường chạy nạn, cô nương có khuôn mặt như vậy, muốn bảo vệ nàng không bị kẻ xấu làm hại, phải trả giá bao nhiêu tâm lực a.
Trong lúc Mộc Cẩm hoảng hốt, Lăng Tiêu hướng về phía Mộc Cẩm cười, nói: “Không nghĩ tới Mộc cô nương tuổi nhỏ như vậy, so với ta còn nhỏ hơn.”
“Nghiêm túc đi. Tiểu muội, muội còn chưa cảm tạ Mộc cô nương. “Lăng Hư làm huynh trưởng thần sắc rất tốt.
Mộc Cẩm đối với cố nhân sinh bệnh, tim đương nhiên là mềm nhũn, nghe vậy vội vàng khoát tay tỏ vẻ không cần để ý những lễ nghi khiêm tốn này, Lăng Tiêu lại giãy dụa từ trên lưng huynh trưởng mình xuống đất.
Sau đó cúi đầu thật sâu với Mộc Cẩm.
“Lăng Tiêu đa tạ cô nương lương thiện, nếu không phải có ơn một bữa cơm của cô nương, hai vị huynh trưởng của ta…”
Nàng rốt cuộc không có tiếp tục nói tiếp..
“Lăng Tiêu cô nương đừng khách khí như vậy, các ngươi đã tới, trước theo ta đi gặp đại phu đi! “
Mộc Cẩm chính là nhớ tới Tiếu di nương đời trước, đời này cũng sẽ không mặc kệ Lăng Tiêu.
Lăng Không bên này sắc mặt chính là vui vẻ.
Nhanh chóng bái Mộc Cẩm.
Trên mặt Lăng Hư cũng kích động.
Chính là Lăng Tiêu, cũng cảm thấy như là nằm mơ.
Lăng Hư lại định cõng Lăng Tiêu, lần này lăng Không không thuận theo, thế nào cũng phải đổi lại là hắn cõng tiểu muội.
Hai huynh đệ tranh chấp không ngừng, vẫn là Mộc Cẩm lên tiếng, để Lăng Hư nghỉ ngơi một chút, đổi Lăng Không cõng đi.
Hai huynh đệ ngược lại là nghe Mộc Cẩm nói, Lăng Tiêu ở trên lưng nhị ca nhà mình , đôi mắt trong suốt, cũng không giống bệnh nhân.
Mộc Cẩm dặn dò tam đệ tiểu đệ nhà mình canh giữ trong cửa hàng, nàng mang theo ba huynh muội Lăng gia đi y quasn Quảng Ký.
Chưởng quầy y quán Quảng Ký nhìn thấy Mộc Cẩm, ánh mắt lập tức sáng lên vội vàng vén áo bào, từ trong quầy đi ra:
“Ai nha! Mộc cô nương, ngươi cuối cùng tới! Lão phu mấy ngày nay là ngày ngày ngóng trông ngươi trở lại a!”
Mộc Cẩm ngẩn người.
Ba huynh muội Lăng gia cũng nhìn Mộc Cẩm.
“Chưởng quầy có chuyện gì sao? “Mộc Cẩm vội vàng nói.
“Mộc cô nương, lần trước ngươi đưa tới những Hoài Sơn kia dược hiệu rất tốt! đặc biệt đúng chứng bệnh dạ dày không tốt! lão phu đã sớm dùng hết Hoài Sơn này, Mộc cô nương khi nào lại đưa một nhóm tới a?”
Mộc Cẩm nghĩ trong khoảng thời gian này nàng căn bản là không có đi vào khe núi bên cạnh đào Hoài Sơn dại nữa, là thật sự không có.
Trong nhà chỉ có bột Hoài Sơn dại, đến lúc đó nàng thu mấy chục cân trong không gian trữ vật của mình.
Còn nghĩ đến lúc đó Nhị muội các nàng phát hiện Dã Hoài Sơn bột ít đi, nàng liền nói nàng lnói với bọn họ, cầm lên trấn đi bán…
Hôm nay chưởng quỹ y quá Quảng Ký tìm nàng đòi, nàng làm sao có sẵn Hoài Sơn a.
Chỉ là Mộc Cẩm bây giờ có việc cầu xin ông, tất nhiên là không thể nói không có.
Liếc mắt nhìn Lăng gia huynh đệ, trong lòng Mộc Cẩm có một chủ ý.
Liền cười nói: “Thật xin lỗi, trong khoảng thời gian này trong nhà quá nhiều chuyện, liền không đi hái Hoài Sơn. Nếu ngài muốn, ta sẽ lại đi hái, nhưng muốn bào chế thành miếng khô, có thể còn cần chút thời gian.”
“Muốn muốn! Đương nhiên muốn! Vậy xin nhờ Mộc cô nương! “Chưởng quầy y quán Quảng Ký vừa nghe Mộc Cẩm nói nguyện ý lại đi hái Hoài Sơn dại này, lúc này liền thở phào nhẹ nhõm.
Lập tức lại nói: “Lão phu nơi này muốn gấp, cô nương cũng không cần phơi nắng quá khô, ba phần khô đều được, lão phu bên này thu xong để cho tiểu dược đồng trong tiệm dùng lửa nhỏ hong khô là được.”
Mộc Cẩm ngẫm lại, đây cũng là một ý kiến hay, như vậy sẽ nhanh thôi.
Hơn nữa hong khô Hoài Sơn sẽ có hiệu quả khử ẩm tốt hơn.
“Mộc cô nương yên tâm, bởi vì Hoài Sơn phiến này dược dụng hiệu quả thật sự là tốt, giá cả này ngươi không cần lo lắng. Cho dù là ba phần khô Hoài Sơn phiến, lão hủ vẫn nguyện ý dùng lần trước giá cả thu mua!”
Mộc Cẩm cười đáp ứng.
“Chưởng quầy, hôm nay vãn bối tới tìm ngài là muốn thỉnh ngài giúp ta nhìn xem vị bằng hữu này của ta, nàng bị bệnh…”
“Mau cõng bệnh nhân ra hậu viện, lão phu tự mình khám bệnh cho tiểu cô nương này!”
Mộc Cẩm cười nói cảm ơn.
Mà hai huynh đệ Lăng gia thấy vậy, một bên may mắn thay tiểu muội thật sự có thể coi trọng đại phu, một bên tâm tình thật lâu không thể bình tĩnh.
Cô nương tuổi còn nhỏ, quả nhiên là một người lợi hại a!
Y quán Quảng Ký này cũng không đơn giản, chưởng quỹ nơi này lại đối với cô nương khách khí như thế không nói, còn cầu xin cô nương hái thuốc cho bọn họ…
Mộc Cẩm tất nhiên là không biết tâm tư của hai huynh đệ này, sau khi đến hậu viện, buông tiểu muội xuống, đã bị chưởng quầy đuổi ra ngoài.
Chỉ giữ Mộc Cẩm ở một bên chiếu cố Lăng Tiêu.
Mộc Cẩm nhìn chưởng quầy bắt mạch cho Lăng Tiêu, lông mày càng nhíu chặt, tim cũng càng dâng cao……