Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu

Chương 25: Giả mù sa mưa


Sau khi quăng chứng cứ, Dịch Dương hẳn sẽ không còn lời nào để nói, sau khi trầm mặc một lúc ngắn, nếu Dịch Dương thừa nhận, anh ta quả thật ngoại tình sẽ bảo Dịch Dương chia tay với người phụ nữ kia, lúc này Dịch Dương khẳng định không chịu, sau đó liền ầm ĩ lên, làm một trận long trời lở đất khiến Dịch Dương khó chịu sau đó rời đi, mà cô nản lòng thoái chí, cuối cùng nói chúng ta ly hôn đi.

 

Nếu Dịch Dương không thừa nhận… vậy càng tốt.

 

Dịch Dương không thừa nhận cô liền hoài nghi sau đó chất vấn, Dịch Dương khẳng định không có kiên nhẫn trả lời cô, giận dữ rời đi, mà cô cũng bởi vì vậy nhận định Dịch Dương ngoại tình, nản lòng mà nói chúng ta ly hôn đi.

 

Hoàn hảo không tì vết, thiên y vô phùng, không chê vào đâu được.

 

Chỉ chờ Dịch Dương trở về, vở kịch này của cô sẽ bắt đầu ngay.

 

Diễn xuất của Hứa Tân Di được mấy đạo diễn từng hợp tác khen ngợi trước mặt nhiều người, nói cô một giây đã nhập diễn, chính là một mầm non diễn xuất tốt.

 

Nhưng hiện tại Hứa Tân Di lại chậm chạp không nhập diễn được, tim đập thình thịch.

 

Không còn cách nào vì cô quá hưng phấn.

 

Vừa nghĩ đến quá trình kế tiếp, vừa nghĩ đến chuyện sẽ ly hôn liền hưng phấn đến mức đứng lên chạy vài vòng.

 

Đứng trước gương, Hứa Tân Di nhìn thần thái trong gương của mình sáng lấp lánh, thấy thế nào cũng không giống người phụ nữ đang hoài nghi chồng mình ngoại tình.

 

Cô cố ý xoa tóc rối loạn lên, dụi dụi mắt, đắp lên mạng ít phấn để nó trở nên tái nhợt thêm một chút, suy nghĩ một hồi, vạn nhất có chuyện khác nên cô liền tìm tới thuốc nhỏ mắt.

 

Mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ chờ gió đông.

 

Mười hai giờ đêm, Dịch Dương đẩy cửa phòng ra.

 

Trong phòng không bật đèn, một cánh cửa sổ sát đất chưa đóng, gió từ bên ngoài tràn vào trong thổi rèm cửa sổ lên cao ngất, bên dưới ánh trăng bao phủ, Dịch Dương nhìn thấy một người phụ nữ cuộn mình ôm chân ngồi trên sô pha.

 

“Hứa Tân Di?” Anh bật đèn lên.

 

Hứa Tân Di ôm chân ngồi trên sô pha, đang vùi đầu vào khuỷu tay cảm nhận được có ánh sáng liền ngẩng đầu lên, “Anh về rồi sao?”

 

Dịch Dương bình tĩnh cởi áo khoác, cởi cà vạt, nghe giọng Hứa Tân Di không giống bình thường liền hỏi: “Có chuyện gì?”

 

“Sao bây giờ anh mới về?”

 

Thanh âm nghẹn ngào, dường như đang nuốt ngược ủy khuất vào bụng.

 

Dịch Dương đứng yên tại chỗ nhìn chằm chằm cô.

 

“Bàn chuyện làm ăn nên về trễ chút, có chuyện gì sao? Không có việc gì thì ngủ đi.”

 

Dịch Dương xoay người đi đến phòng thay đồ, cầm đồ ngủ chuẩn bị đi tắm rửa, Hứa Tân Di đứng lên chặn ở cửa phòng tắm, hai hàng nước mắt từ trong hốc mắt chảy ra.

 

“Bình thường sáu giờ anh đã tan làm, bây giờ mười hai giờ anh mới về, rốt cuộc anh đã đi đâu?”

 

Không giải thích được.

 

Dịch Dương căn bản mặc kệ cô, lướt qua cô đi vào phòng tắm.

 

— “Ừm… Cái này là thuốc nhỏ mắt gì vậy, đau quá đau quá!”

 

Ở nơi Dịch Dương không thấy, Hứa Tân Di nhe răng trợn mắt, ngửa đầu điên cuồng chớp mắt lấy tay quạt quạt.

 

Dịch Dương dừng chân.

 

Người phụ nữ này rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy?

 

“Chúng ta là vợ chồng, chồng mình ra ngoài muộn như này mới về, trên người còn có mùi rượu, chẳng lẽ em không thể hỏi được sao?”

 

Ngữ khí Dịch Dương cứng ngắc, chuyện người ngoài hỏi về công việc của anh, anh rất mất kiên nhẫn.

 

“Chuyện làm ăn không liên quan gì tới cô, cô đừng có xen vào.”

 

“Không liên quan gì tới em?” Hứa Tân Di ảm đạm cười: “Tốt rồi, em hỏi anh, có phải tối nay anh đi Ung Hòa hội để tham gia tiệc rượu hay không?”

 

Dịch Dương xoay người nặng nề nhìn cô: “Cô cho người theo dõi hay điều tra tôi?”

 

“Theo dõi, điều tra? Em là vợ của anh, em muốn biết hành tung của anh không được sao?”

 

— “Đàn ông chó chột dạ rồi, tôi biết ngay mà, trên đời này không có đàn ông nào không ngoại tình, phi! Tra nam!”

 

Dịch Dương ném lại cho cô bốn chữ: “Cố tình gây sự.”

 

Hứa Tân Di ngăn hắn lại, cắn môi tỏ vẻ bi phẫn, “Anh không chịu thừa nhận có phải trong lòng anh có quỷ hay không?”

 

“Rốt cuộc cô muốn nói cái gì?”

 

“Em muốn anh giải thích cho em, người trong bức ảnh này là ai?”

 

Hứa Tân Di ném mấy tấm ảnh đến trước mặt Dịch Dương, từng tấm ảnh rơi xuống đất.

 

— “Vừa rồi hẳn là trực tiếp tát vào mặt hắn rồi, cẩu nam nhân ra ngoài ngoại tình còn dám mạnh miệng như vậy? Tôi mới không cho anh mặt mũi.”

 

“Dưới đây là những ảnh chụp anh và người phụ nữ khác ở cùng một chỗ, hai người có quan hệ gì? Tại sao lại ôm nhau? Tại sao lại khoác áo của anh lên vai cô ấy như vậy?” Hứa Tân Di nghẹn ngào, mở to hai mắt nhìn không để cho bản thân nhìn khổ sở.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.