Vì tâm trạng tốt nên cô chọn vào phòng tắm ngâm mình trong nước nóng cùng thưởng thức chút rượu vang đỏ.
Tiểu A: “Cô thật sự không muốn cứu vãn chút nào sao? Thật ra Dịch Dương rất đẹp trai, lại có tiền, mọi phương diện đều không tệ.”
“Nói như cậu, làm như trên thế giới này chỉ có mỗi Dịch Dương vật, tôi nhắc cho cậu nhớ, tôi lăn lộn trong giới giải trí này cũng không phải chỉ hai năm, chẳng có người đàn ông ưu tú nào mà tôi chưa gặp qua cả! Vì cái gì để có được Dịch Dương mà tôi phải đối mặt với cái chết? Lại là buông tha cho mảng rừng rậm trong giới giải trí kia? Huống hồ…”
Hứa Tân Di nhìn người phụ nữ xinh đẹp mỹ miều trong gương kia, “Tôi xinh đẹp như vậy, lại còn trẻ nữa, tại sao phải vây quanh một người đàn ông không thể yêu chứ?”
“Hứa Tân Di” tuy rằng độc ác, nhưng thật ra cũng chỉ là một người phụ nữ thâm tình, cô là nhất kiến chung tình với mỗi Dịch Dương, lại cũng môn đăng hộ đối và là cuộc liên hôn với Dịch Dương nên cô càng vui vẻ, Dịch Dương đối với thứ tình yêu của cô lại không để ý tới, cô biết nhưng vẫn vui vẻ nhẫn nhịn, mà cô ở giới giải trí bởi vì gia cảnh cho nên kiêu ngạo ương ngạnh không ai dám chọc, từ đó đắc tội không ít người.
Dịch Dương muốn ly hôn với cô, “Hứa Tân Di” trong nguyên tác đánh c.h.ế.t cũng không chịu, nhiều lần dùng tự sát để uy hiếp, cuối cùng khiến mình trở nên điên dại mà vẫn phải chịu kết cục ly hôn.
Kết cục của Hứa Tân Di là… một lời khó nói hết được, cũng sẽ không đề cập tới.
Về phần Dịch Dương, coi như hắn là nam phụ si tình thôi, dù sao cũng sẽ không có kết cục tốt.
Còn cô, hiện tại đã được thuận lợi ký đơn ly hôn cùng với Dịch Dương, bị tình yêu làm cho tổn thương, từ giờ về sau chắc chắn sẽ không còn tin tưởng vào tình yêu nữa, không tim không phổi, chỉ cần có tiền không cần tình yêu.
Cô chỉ muốn ôm khối tài sản kếch xù, du ngoạn nhân gian, bình yên sống quãng đời còn lại.
Cuộc sống quá hoàn mỹ.
_______
Dịch Dương làm việc quyết đoán dứt khoát, về nước ngày hôm trước hôm sau đã chuẩn bị xong xuôi các thủ tục ly hôn, còn đưa theo hai vị luật sư trở về chung cư.
Căn nhà này là một trong các bất động sản do Dịch thị khai thác được, Nhất Phẩm Lan Đình, căn hộ này là do Dịch lão tiên sinh lấy làm quà cưới tặng cho vợ chồng bọn họ, ở trung tâm thành phố, thuận tiện cho việc nghỉ ngơi luôn, chung cư ở tầng cao, view nhìn xuống thành phố vô cùng thơ mộng, với diện tích hơn bốn trăm hai mươi mét vuông, điều đó có thể dễ dàng quan sát toàn bộ cảnh thành phố không sót chi tiết nào, tầm nhìn cứ gọi là tuyệt.
Hứa Tân Di rất thích căn hộ này, không biết khi chia tài sản, căn nhà này có thể chia cho cô hay không.
“Dịch phu nhân, về phương diện chia tài sản vừa nói với cô, cô có còn chỗ nào không rõ hay không?”
Hốc mắt Hứa Tân Di đỏ bừng, khuôn mặt tiều tụy cắt không ra giọt máu, từ lúc vào cửa đến giờ cô chưa từng nhìn thẳng vào mắt hai luật sư.
Hai chân Dịch Dương vắt chéo, miễn cưỡng dựa người về phía sau, anh liếc nhìn tờ đơn ly hôn kia, khuôn mặt thon dài trắng trẻo lộ ra vẻ lạnh lùng dọa người.
“Nếu không có ý kiến gì thì ký tên đi.”
Đáy lòng Hứa Tân Di thầm mắng hắn vài câu, nhưng trên mặt lại giàn dụa nước mắt như cũ, “Không, em không ký, Dịch Dương, cho dù em đồng ý, mẹ vào ông nội chắc chắn cũng sẽ không, anh có hỏi qua ý kiến của bọn họ chưa? Nếu như bọn họ biết…”
“Tôi sẽ nói chuyện với bọn họ sau, chuyện này không cần cô xen vào.”
Diễn xuất phải diễn trọn vẹn.
Hứa Tân Di run rẩy nhìn Dịch Dương, nói: “Ông xã, em biết em đã làm sai rất nhiều chuyện, em đồng ý với anh về sau em sẽ sửa, cái gì em cũng sửa chỉ cần anh muốn, vậy nên chúng ta không ly hôn được không?”