Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu

Chương 33: Tung video


Thật vô tình, bộ dáng trào phúng chỉ trích không chút lưu tình như vậy, Tả Dung trong nháy mắt hốc mắt đỏ ửng, cô sinh ra xinh đẹp lại điềm đạm nho nhã, vừa khóc liền trở nên vô cùng nhu nhược, giống như đóa hoa không cành không có chỗ nương tựa, làm cho lòng người sinh ra cảm giác thương tiếc.

 

“Em nhất định sẽ cố gắng thật tốt!” Nước mắt chảy đầy mặt, một mực xin lỗi, thoạt nhìn thật sự rất đáng thương.

 

“Được rồi được rồi, Tân Di, diễn xuất của cô tốt lắm, cô dẫn dắt cô ấy đi, Tả Dung, cô không nhớ rõ lời thoại thì chỉ cần diễn kịch thôi, để qua hậu kì tôi cho người phối âm là được, lần này chúng ta tranh thủ lần cuối đi.”

 

“Được rồi đạo diễn, tôi nhất định sẽ cố gắng.” 

 

Hứa Tân Di xoay người liếc mắt một cái.

 

Sau khi diễn đi diễn lại chục lần, đạo diễn Trịnh rốt cuộc khổ sở miễn cưỡng cho qua.

 

Hứa Tân Di kết thúc công việc, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Dịch Dương hỏi vị trí thì An Nhã tức giận ngút trời, đưa điện thoại di động cho cô.

 

“Tân Di, việc này em phải nói với đạo diễn, điều tra xem rốt cuộc là ai đăng video này lên mạng?”

 

“Video gì?” Hứa Tân Di nhận lấy, thì ra trước đó không lâu cô kiêu ngạo ngangg ngược mắng Tả Dung bị người ta quay lại, đầu tiên truyền lên mạng.

 

Một người ngang ngược cứng đầu, một người điềm đạm đáng yêu, đối lập mảnh liệt khiến người ta trào ra một trận chửi không thương tiếc.

 

Đương nhiên những lời chửi rủa này đều là dành cho Hứa Tân Di.

 

Hứa Tân Di nhìn một đống bình luận trong video kia, không mở ra xem, đưa lại điện thoại cho An Nhã, không yên lòng nói: “Em biết rồi, lát nữa em sẽ nói cho đạo diễn Trịnh.”

 

“Bây giờ đi ngay! Thừa dịp em còn ở đây, phải tranh thủ đi bắt người!”

 

Hứa Tân Di lại chẳng để chuyện trong lòng, vừa thu dọn đồ vào túi vừa nói: “Dịch Dương sắp tới rồi, ngày mai nói sau cũng được.”

 

An Nhã khó tin nhìn cô: “Hứa Tân Di! Chị thật sự muốn xé toạc não em ra xem bên trong chứa thứ rác rưởi gì vậy.”

 

Giả bộ là Dịch Dương đi. Trong lòng Hứa Tân Di trả lời.

 

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hứa Tân Di nhận lấy xoay người cười hưng phấn nói hai câu sau đó liền cúp điện thoại, vội vã mặc áo khoác vào cầm túi xách sau đó chạy đi mất: “An Nhã em đi trước, không có việc gì chị cứ về nhà nghỉ ngơi sớm một chút, bye bye.”

 

“Này, em…”

 

An Nhã còn chưa kịp nói xong câu, Hứa Tân Di đã biến mất.

 

Dừng bên cạnh một chiếc bentley đang dựng ở ngoài đoàn phim, Dịch Dương đang lục lọi đống tư liệu có liên quan tới Hứa Tân Di mà hai ngày nay hắn cho người điều tra, đột nhiên điện thoại di động vang lên, tin tức cứ vậy hiện lên màn hình.

 

Trên điện thoại là tin tức giải trí.

 

Dịch Dương liếc mắt một cái, thoáng nhìn thấy ba chữ Hứa Tân Di.

 

Hắn làm như không có việc gì đóng tài liệu lại đặt qua một bên, cầm điện thoại di động mở video kia lên xem.

 

Cửa mở.

 

“Ông xã!” Hứa Tân Di lên xe, hưng phấn nói: “Cảm ơn anh đã tới đón em.”

 

“Tôi nhìn thế nào cũng diễn tốt hơn so với cô” âm thanh cay nghiệt bén nhọn vang khắp cả chiếc xe. 

 

Hứa Tân Di chớp mắt mấy cái: “Ông xã, anh đang xem gì vậy?”

 

Khóe miệng Dịch Dương mang ý cười sâu xa, đặt màn hình trước mặt cô: “Dịch phu nhân thật uy phong.”

 

Hứa Tân Di vừa nhìn liền luống cuống, ánh mắt cầu xin nhìn anh, giải thích: “Ông xã, đây không phải chủ ý của em, em chỉ muốn cho Tả Dung nhận chút giáo huấn mà thôi, bình thường em ở đoàn làm phim không phải như vây, thật đấy! Anh tin em đi!”

 

Dịch Dương thu lại điện thoại, lật xem bình luận trong video.

 

Hứa Tân Di trông mong nhìn, trong biểu tình khẩn trương lộ ra một cỗ hưng phấn cực kì quỷ dị.

 

— “Nhanh bắt đầu dùng vẻ mặt lạnh lùng nói với tôi ‘Còn ái gì tốt hơn để giải thích không! Lúc trước không tận mắt nhìn thấy, bây giờ nhìn thấy rồi, tôi không ngờ cô lại là người tàn độc như vậy’ đi, mau lên mau lên!”

 

Biểu cảm Dịch Dương cứng đơ, tiếp tục lướt.

 

— “Sao còn chưa có phản ứng? Chẳng lẽ vừa rồi những lời lẽ kia của tôi chưa đủ độc ác hả?”

 

— “Vừa rồi hẳn là mình đã nhẫn tâm dùng lời lẽ tát cho Tả Dung một bạt tai rồi, thoạt nhìn càng ác độc, càng có sức thuyết phục mà.”

 

Dịch Dương nhíu mày, tắt điện thoại, dựa lưng ra sau.

 

“Tôi biết em không phải người như vậy, tôi tin tưởng em, huống hồ bây giờ đây cũng không phải chuyện gì ghê gớm, la mắng một ngôi sao nhỏ, thích thì tùy, lần sau ai dám làm khó diễn em, em cứ đánh lại.”

 

Giọng điệu hắn coi như không có việc gì, hình như thật sự không coi nó ra gì.

 

Hứa Tân Di kinh ngạc nhìn Dịch Dương thật lâu, nuốt một ngụm nước miếng, bối rối,

 

Nhưng năng lực phản ứng của cô không phải là giả, bổ vào về phía Dịch Dương, cảm động nghẹn ngào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.