Phu Quân Ta Là Hồ Ly 9 Đuôi

Chương 1


1.

 

Ta tên Nhu Kiều Linh. Là Trưởng Công Chúa của Nhu Quốc. Năm lên tám ta bắt gặp tên thú nhân cáo đang bị người hầu đánh đập đến là tội. Hôm ấy là cuối đông, sắc trời lạnh lẽo, âm u. Cái rét cắt da cắt thịt. Hắn ngồi co ro trong góc, ôm đầu chịu đòn.

 

Ta lệnh cho bọn họ dừng lại. Liếc thấy hắn gầy gò, ốm yếu. Ta bọc hắn bằng áo choàng bông mềm mại, hai tay bế hắn lên. Con cáo đỏ năm đó nằm gọn trong vòng tay ta. Rên rỉ khóc không ngừng nói cảm ơn.

 

Ta cứu hắn một ngày hai ngày chứ không cứu được cả đời. Đông qua xuân đến, ta vừa gắp miếng thịt nóng hổi vào bát thì Tức Lan, người hầu thân cận của ta hốt hoảng chạy vào thông báo.

 

” Chủ tử! Nô tì đi nghe ngóng biết được con cáo đỏ Khiêu Kình bị nhị hoang tử bắt đi ! Nghe nói nó vì không nghe lời nên…nên bị bán đi làm kĩ rồi! Bây giờ… “

 

Khiêu Kình là tên ta đặt cho hắn. Kình là cứng cáp, mạnh mẽ, kiên cường.

 

Lần này cứu không được giúp cũng chẳng xong. Hiện giờ trong cung rất hỗn loạn. Hơn nữa thú nhân là chủng tộc thấp kém nhất, đến tên lưu vong cũng có thể giẫm đạp lên nhưng con vật đó. Ta có thể làm gì?

 

Ta buông đũa xuống, mỉm cười nói. ” Không cần, hiện giờ hoàng gia đang lục đục ta không muốn làm phụ hoàng phiền lòng. “

 

Xuân đến, vạn vật lại bắt đầu cuộc phiêu lưu mới của nó. Ta nâng cành đào lên, nhìn về phía tường thành cao chót vót.

 

Năm ấy ta 8 tuổi là Trưởng Công Chúa của Nhu Quốc. 10 năm sau ta 18 tuổi là Đại Tướng Quân của Nhu Quốc. 2 năm sau ta 20 tuổi là Nữ Hoàng đầu tiên của Nhu Quốc.

 

Việc đầu tiên làm khi lên ngôi là sửa lại chính sách đối với thú nhân.

 

Ngồi trên ngai vàng, ta định mở miệng thì Khiêu Kình chen vào. ” Xin thứ lỗi cho thần, Khiêu Kình đã có người trong lòng. “

 

Các quần thần bên dưới xì xào bàn tán.

 

” … “

 

Ta kêu hắn lui ra. Không có động thái gì trong suốt hai ngày khiến dân chúng đồn thổi. Cung nữ cũng tám không ít.

 

Người A : Toàn tộc thú nhân thảm rồi. Ngươi nói xem bệ hạ sẽ trút giận như thế nào?

 

Người B : Chắc là tìm cái người trong lòng kia rồi hành hình chăng?

 

Người C : Ta lại nghĩ là ép cưới! 

 

Người A : Có thể là lột da, róc xương thú nhân!

 

Ta ở trong cung cũng hóng không ít chuyện. Bỗng một cái đuôi mềm mại quấn lấy ta, quay đầu lại. Thấy Lăng Triệt đang bưng bánh quế lên mặt đầy vẻ ấm ức. 

 

” Nàng tốt nhất nên cho ta một lời giải thích! “

 

2.

 

Quay trở về 1 năm trước.

 

Sáng sớm ta mồ hôi ướt đẫm ngồi trên giường. Tức Lan hốt hoảng chạy vào hỏi thăm. Ta ôm mặt cười khổ.

 

” Ta vừa có một giấc mơ… “

 

” Giấc mơ còn khủng khiếp hơn hàng vạn cái xác nằm la liệt trên chiến trường. “

 

Không! Đó không phải giấc mơ. Mà là…kiếp trước của ta.

 

Sau khi ta lên ngôi Hoàng Đế liền triệu Khiêu Kình lên hỏi cưới. Hắn không đồng ý nói mình có người trong lòng rồi. Ta phái người đi g.i.ế.c cô gái nhỏ ấy.

 

Cưỡng ép yêu đương với hắn, trải qua ngàn vạn cuộc ta đuổi hắn chạy. Cuối cùng ta mệt rồi quyết định cưới ân nhân người thú yêu ta như mạng.

 

Lúc sắp động phòng. Hắn mắt đỏ hoe, quỳ xuống cầu xin ta. Nói nếu như ta không đồng ý hắn sẽ tự tử! Ta lưỡng lự nhìn ân nhân mặt lạnh như tờ ngồi bên cạnh.

 

Vậy là đại hôn ngày ấy ta đổi phu quân thành Khiêu Kình. Bọn ta sống rất hạnh phúc cho đến khi ta mang thai. Hắn lêu lổng bên ngoài, trêu hoa ghẹo nguyệt, tiêu tốn rất nhiều ngân khố. Ân nhân biết được quỳ 3 ngày 3 đêm yêu cầu ta phế vương quân.

 

Ta không đồng ý, ân nhân liền treo cổ trước điện. Trong lòng tuy đau nhưng dù gì cũng là người đầu áp tay gối, ta không nỡ! Đến khi…đến khi…hắn làm người con gái nọ có thai. Ta tuyệt vọng rồi!

 

Nhưng giờ đây quyền lực đã rơi vào tay chú của hắn, người thích giải quyết mọi thứ bằng những âm mưu đê hèn. Đứng trên cao, ta có lỗi với chúng dân, ta phụ giang sơn xã tắc. Là tội nhân thiên cổ!

 

Nhìn xác con và ta, hắn gáo thét tuyệt vọng. Phá giải khóa phong ấn, trở thành thần thú hỏa trong truyền thuyết. Điên cuồng phóng lửa, thiêu rụi tâm huyết của tổ tiên ta, làm c.h.ế.t cháy bao nhiêu người dân vô tội.

 

Cuối cùng ôm ta vào lòng chui xuống đất, mấy vạn năm sau nơi đó nở đầy những bông hoa màu đỏ. Người thì bảo nó có màu máu, người thì bảo nó có màu giống với lửa.

 

Vốn nghĩ đó là kiếp trước của nhưng không! Cuộc đời của ta được ghi trong một cuốn sách. Độc giả sau khi đọc xong liền ca ngợi tình yêu cay nghiệt giữa ta và Khiêu Kình.

 

Còn tác giả là sẽ kiếm bộn tiền nhờ cuốn sách ấy. Thiên đạo sẽ kiểm soát chúng ta. Chúng ta là những nhân vật không có quyền lên tiếng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.