Quỷ Vương Không Thích Tắm Có Nhiếp Hồn Thuật Lẫn Đọc Tâm Thuật

4


Ta cảm nhận được một nhiệt lượng nóng đập vào trước mặt.

 

Đang tính mở to mắt, đã bị cảnh tượng nóng bỏng vào tầm mắt.

 

Tám khối cơ bụng góc cạnh rõ ràng, tuyến nhân ngư uốn lượn xuống phía dưới biến mất ở ngang lưng quần trung y.

 

Ta hất hất đầu lấy lại lý trí, hiện tại không phải lúc để có tâm tình xem cơ bụng của mỹ nhan.

 

Hắn từ tốn, trên làn da trắng nhàn nhạt một ngọn lửa xanh lam phía trên.

 

Hơi mỏng một tầng, giống mảnh lụa mềm mại bao phủ trên da.

 

“Ngươi…… Ngươi đây là…… Con tôm say rượu?”

 

Hắn mày nhăn lại, trên mặt treo lên tức giận.

 

“Cái gì con tôm say rượu, lại đối ta bất kính, liền đem ngươi quăng ra ngoài cho mấy con quỷ đói ăn.”

 

Ta không khỏi nhân nhượng cúi người xuống, đem toàn bộ bả vai đều vùi vào trong nước, đáng thương hề hề mà xin tha.

 

“Quỷ Vương đại nhân, ta sai rồi, làn da của người thật đặc biệt nha.”

 

Giống như một hỏa nam nhân.

 

Hắn như một cái hư ảnh, lắc mình đã đến trước mặt ta.

 

Trong tĩnh thủy như được đun sôi, bắt đầu xuất hiện một luồn nhiệt không ngừng tăng.

 

Ta cảm thấy bản thân mình tựa như bị nước ấm nấu ếch, chẳng mấy chốc sẽ chín.

 

Một hơi nước mờ mịt bay lên trên bề mặt ta không khỏi nhẫn nại đến cực hạn.

 

Thời An híp lại hai mắt.

 

“Tắm xong rồi sao?”

 

Nói xong hắn liền đứng lên quấn khăn lại.

 

“Tắm xong thì nhanh đi ra.”

 

Ta như được đại xá, nhanh chóng từ trong ao bò lên bờ.

 

“Tắm xong rồi, tắm xong rồi!”

 

 

Phong Đô quỷ vương không quay về lối cũ, hắn mang ta theo từ một con đường khác xuống núi.

 

Trên đường xuống núi, ta vẫn luôn tơ tưởng đến chuyện hồi nãy, hắn cởi quần áo cho ta xem thân thể hắn dụng ý là cái gì?

 

Đơn thuần muốn cho ta xem cơ bụng đi?

 

Trở lại Quỷ Vương phủ đệ, lần này hắn không đi, cùng ta ở lại trong phòng.

 

Mấy ngày trước đây, trong tiên môn đại hội Quỷ Vương nhìn trúng ta, ta chỉ là một nữ tu không được tài lẻ gì, tiên môn tự nhiên sẽ không bởi vì ta mà cự tuyệt Quỷ Vương yêu cầu.

 

Khi được gả đến đây, ta đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, nghĩ chỉ cần giữ được mạng nhỏ liền ổn cả, mặt khác đều không thèm để ý.

 

Nhưng Thời An cái gì cũng chưa làm, quy quy củ củ mà bồi ta nằm ở trên giường.

 

Hắn nghiêng đầu xem ta, khóe mắt ruồi lệ điểm yêu dã, không ngừng đọc cảm xúc trong mắt ta.

 

“Ngủ đi.”

 

Hắn nhẹ giọng mà an ủi ta, thanh âm như thể có thôi miên vậy.

 

Ta suýt bị quỷ ăn, lại nơm nớp tắm rửa, xác thật có chút mỏi mệt, trong lòng thấp thỏm còn không có liền áp xuống, chẳng mấy chốc mơ mơ màng màng mà ngủ rồi.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.