Sau khi bị đọc tâm, cả nhà phản diện tạo phản rồi.
[Mẫu phi, người vẫn còn tin lời ngon tiếng ngọt của tên tra nam đó sao? Trên thánh chỉ phong hậu, người được viết tên không phải là người đâu.]
[Cữu cữu, người vẫn còn xưng huynh gọi đệ với hắn ta sao? Tên thái giám sắp đổ thuốc độc vào dạ dày cữu cữu rồi đấy.]
[Ngoại tổ phụ, đừng có làm trung thần nữa, tên cẩu Hoàng đế kia đã dâng mười ba tòa thành trì cho kẻ địch rồi.]
Ta chỉ lẩm bẩm vài câu trong lòng, mẫu phi đã trực tiếp đ.â.m d.a.o găm vào tim Hoàng đế.
Cữu cữu và ngoại tổ phụ ta cũng chỉnh đốn binh mã, bao vây hoàng cung.
1
Sau khi thức đêm đọc tiểu thuyết, ta đột tử trong phòng họp của sếp.
Mở mắt ra lần nữa, ta phát hiện mình vậy mà xuyên vào cuốn tiểu thuyết này, còn trở thành nữ nhi mới sinh của Đức phi – phản diện lớn nhất.
Nếu Đức phi cuối cùng không c.h.ế.t thảm như vậy, thì làm nữ nhi bà ấy cũng khá sung sướng.
“Tỷ tỷ, muội đến thăm tỷ.”
Ta nghiêng đầu, nhìn thấy một nữ nhân yếu đuối như liễu, được cung nhân dìu bước vào.
Mẫu phi vội vàng ngồi dậy: “Muội vẫn chưa hết thời gian ở cữ, sao lại tới đây?”
Ta chợt hiểu ra, vị này chính là nữ chính, hiện giờ là Hiền phi.
Hiền phi và Đức phi cùng sinh con, đều là bé gái, con của nàng ta nhỏ hơn ta vài canh giờ.
“Tỷ tỷ…” Nàng ta vừa dứt lời, liền khóc lên.
Mẫu phi không biết đã xảy ra chuyện gì, nhịn đau lau nước mắt cho nàng ta.
Lúc mẫu phi sinh ta suýt nữa thì khó sinh, cuối cùng vẫn là cữu cữu ta mời thần y từ ngoài cung vào, mới bảo toàn được tính mạng hai mẫu tử chúng ta.
“Thân phận muội thấp kém, không giống tỷ tỷ là tiểu thư khuê các, nữ nhi này của muội e là phải chịu khổ cùng muội rồi, sau này ngay cả việc gả đi cũng chỉ có thể tùy tiện, phó mặt cho người.”
Ban đầu ta còn tưởng nàng ta bị trầm cảm sau sinh, không ngờ là có mưu đồ phía sau?
Tên cẩu Hoàng đế kia sai người chế tạo một chiếc vòng cổ bằng vàng vạn phúc, chỉ có một chiếc duy nhất.
Nhưng trong cung lại có hai vị công chúa, ai có được chiếc vòng cổ bằng vàng này liền chứng minh được Hoàng đế cưng chiều.
Hiền phi chính là vì chuyện này mà đến.
…
Trong nguyên tác, Đức phi vì nể tình tỷ muội, cũng thật lòng thương xót nữ nhân đáng thương này, nên đã nhường chiếc vòng cổ cho nàng ta.
Trong tiệc đầy tháng, tiểu công chúa của Hiền phi đã chiếm hết hào quang.
Những chuyện này vốn chẳng có gì, nhưng ta lại không thể nhìn mẫu phi mình chịu uất ức.
Những ngày này, bà ấy đối xử với ta rất tốt.
“Vậy như thế này đi…”
Ta vội vàng nói trong lòng: [Nàng ta chính là muốn chiếc vòng cổ bằng vàng này đấy, nếu không thì mẫu phi làm sao thấy được cảnh giả vờ giả vịt này của nàng ta chứ?]
Mẫu phi đột nhiên dừng lại, nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt kinh hãi.
Ta lại lẩm bẩm trong lòng: [Muốn vòng cổ thì cầu xin Hoàng đế là được rồi, còn cố ý đến cầu xin mẫu phi trong thời gian ở cữ, chẳng phải là vừa muốn lấy đồ, vừa muốn duy trì hình tượng người con gái thanh tao trước mặt Hoàng đế sao? Vừa muốn cái này vừa muốn cái kia, xem nàng ta có giỏi không kìa.]
Mẫu phi kinh ngạc nhìn ta rồi lại nhìn Hiền phi, phát hiện nàng ta khóc lóc nửa ngày, quả thực không có một giọt nước mắt nào.
Mẫu phi chỉ khẽ ho hai tiếng: “Vậy ta sẽ đi thỉnh cầu hoàng thượng…”
“Cảm ơn tỷ tỷ.” Hiền phi sợ mẫu phi đổi ý, vội vàng nói lời cảm ơn.
Hiền phi tha thiết nhìn vào mắt mẫu phi, vẻ đắc ý trong lòng sắp tràn ra ngoài.
“Mong hoàng thượng sau này sẽ chiếu cố hai mẫu tử muội nhiều hơn.”
2
Mẫu phi thông suốt khá kịp thời, ta rất an ủi.
Thật ra đây vốn là một cuốn tiểu thuyết sảng văn nam chính.
Nam chính không giống những nhân vật chính trước đây, chân thiện mỹ tràn đầy năng lượng tích cực, hắn ta là một kẻ ác thuần túy.
Độc giả đã xem đủ những nhân vật chính là người tốt bụng, chính trực, vì vậy cuốn tiểu thuyết này vừa ra mắt đã được đón nhận nồng nhiệt.
Nam chính chính là tên Hoàng đế Chu Thừa Nghiệp vừa bị ta tè dầm lên người. Hắn ta vốn là hoàng tử bị tiên đế ghẻ lạnh nhất, nhưng lại tình cờ gặp con gái của Tề đại tướng quân, cũng chính là mẫu phi – Đức phi trong lễ hội hoa đăng.
Yêu từ cái nhìn đầu tiên, sau đó là nhất mực theo đuổi.
Sau khi mẫu phi đáp lại tình cảm, ngoại tổ phụ ta vì thương con gái nên cùng cữu cữu ta hết sức giúp đỡ Chu Thừa Nghiệp, đưa hắn ta lên ngôi Hoàng đế.
Hắn ta cũng hứa hẹn, vừa lên ngôi sẽ lập Đức phi làm Hoàng hậu.
Thế nhưng, đã lên ngôi năm năm rồi, việc phong hậu bị trì hoãn hết lần này đến lần khác, phi tần trong cung cũng dần dần nhiều hơn.
Đức phi và Tề đại tướng quân không hề so đo.
Chu Thừa Nghiệp trước đây chỉ là một hoàng tử không có bất kỳ chỗ dựa nào, bây giờ đột nhiên làm Hoàng đế, bị nhiều phía kiềm chế, khó xử cũng là điều dễ hiểu.
Hắn ta nói, chờ Đức phi sinh hạ hoàng tử thì có thể danh chính ngôn thuận phong hậu.
Nhưng năm xưa mẫu phi vì cứu hắn ta, đã uống rượu độc. Mặc dù hiện giờ được thái y điều trị nhiều cách, nhưng muốn sinh con lại vô cùng khó khăn. Huống chi Thái y viện cũng sớm nhận được ý chỉ của Hoàng đế, không cho mẫu phi mang thai.