Sau 20 năm làm con tốt thí tôi bỗng nhiên thức tỉnh. Hóa ra cả đời này của tôi chỉ để làm nền cho chị gái cùng cha khác mẹ.
Mẹ tôi mới mất không lâu bố đã vội vã dẫn về một đôi mẹ con. Bà ấy bảo tôi gọi là mẹ, gọi đứa con bà ấy là chị. Lúc đó tôi 6 tuổi, Hàn Duyệt Duyệt lớn hơn tôi nửa tuổi.
Dù tôi làm gì cũng bị mọi người gắn mác "đáng bị mắng".
Bố không thương, mẹ kế không yêu, chị gái lại càng không thích tôi. Lên lớp đã bị bắt nạt học đường, mới nhập học thì bị chị gái bắt đứng sau cánh gà hát nhép cho cô ta.
Không dừng lại ở đó, chị ta cùng bạn trai khốn nạn của mình còn tìm cách hãm hại tôi, bảo tôi ăn mặt hở hang. Trong buổi tự học bắt tôi đứng trước lớp nhận lỗi.
Tôi nhẹ nhàng giật mic, đứng trước lớp tố hết tội lỗi của đôi tra nam tiện nữ kia, làm cô ta bẽ mặt không dám ngước lên nhìn ai.
Bố tôi nghe tin tôi về nhà, ông đập bàn giận giữ quát:
"Ở trường mày suốt ngày bắt nạt chị mày, còn dám về nhà xin tiền sinh hoạt à!"
"Hàn Tư Tư, biết thế này tao đã bóp chết mày từ lâu rồi!"
Hừ.
Tôi không nói hai lời, trực tiếp gọi 113.
"Alo, chú cảnh sát ơi? Bố cháu nói muốn bóp chết cháu."
Đã bảo rồi, đừng tưởng tôi là quả hồng mềm mà muốn bóp sao thì bóp, đặc biệt là khi tôi đã - thức - tỉnh.