26.
Tôi vô cùng sốc trước vài câu ngắn ngủi này. Vô số suy đoán bùng nổ rồi liên kết với nhau, rồi dần dần trở nên rõ ràng.
Buồn cười làm sao!! Làm sao tôi lại có thể quên rằng mình đang ở trong một cuốn tiểu thuyết ngược!
Làm sao tôi có thể quên được rằng cốt truyện có thể giam cầm tôi, nó cũng có thể giam cầm những người khác.
Điều này đúng với Trình Thần và cả Liên Như Tâm! Để biến mọi hành hạ và nỗi đau thành hiện thực và hợp lý hóa, cuốn tiểu thuyết “Thiên kim trở về” hèn hạ đến mức ngay cả tội lỗi ban đầu cũng là giả.
Vì thế trong lời nói của Trình Giang, tôi đã khôi phục lại một câu chuyện khác. Khi Trình Giang còn trẻ, ông yêu một cô gái tên Kiều Kiều. Cô gái đó tốt nghiệp một trường danh tiếng, cô xinh đẹp, cái gì cũng tốt, điều duy nhất không tốt là gia đình rất bình thường.
Điều mà một gia đình như Trình Giang cần là môn đăng hộ đối. Cho dù cô có sinh con trai cho gia đình họ Trình, bố mẹ ông vẫn không cho phép ông ở bên cô gái đó.
Sau đó, gia đình họ Trình gặp Liên Như Tâm, người có xuất thân danh môn người người ngưỡng mộ, bố mẹ bà là những quan chức cao có sức ảnh hưởng rất lớn ở thành phố F, bà là quý nữ thật sự của giới chính trị, cũng có dã tâm chính trị rất lớn.
Bà cần tiền, rất rất nhiều tiền để mở đường cho sự nghiệp chính trị của mình nên đã tìm đến Trình Giang.
Mặc dù ông đã nói rõ ràng với bà rằng ông có một đứa con trai và một người phụ nữ ông yêu thương, nhưng bà không quan tâm vì bà vốn không yêu ông.
Tất cả những gì bà cần là một cuộc hôn nhân mà mỗi người đều có được thứ mình muốn.
Vì vậy, họ đã ký một hợp đồng hôn nhân, không can thiệp lẫn nhau, mỗi người có được những thứ mình muốn. Cô gái kia lấy danh nghĩa bảo mẫu bước vào nhà họ Trình.
Nhưng cho dù không yêu ông, Liên Như Tâm cũng không thể chịu được sản nghiệp của mình bị người khác chiếm lấy, bà trở nên đ ộc á c và đ iên cuồng, đuổi cô gái đi, Trình Giang chỉ có thể đưa cô gái đó đến thành phố C.
Để ngăn khối tài sản khổng lồ của Trình gia rơi vào tay người ngoài, Liên Như Tâm đã ép Trình Giang phải có một đứa con.
Bởi vì sự đố kị méo mó, chỉ cần Trình Giang chú ý đến Trình Thần, Liên Như Tâm sẽ đ ánh đứa trẻ đến mức sống dở chet dở ở nơi Trình Giang không thể nhìn thấy, ông phải giả vờ thờ ơ với con trai để Liên Như Tâm không hành hạ thằng bé nữa nữa. Đây mới là sự thật của vấn đề.
Tiểu tam là giả, tra nam cũng là giả, thậm chí báo thù rửa hận cũng là giả! Chỉ có giet người là thật, bỏ mặc là thật, hành hạ là thật, đau đớn là thật… Quyển ngược văn này, dùng cốt truyện của nó để trêu đùa tất cả mọi người.
Ở kiếp trước, tất cả mọi người ngoại trừ Trình Ngữ Thanh và Liên Như Tâm ra, toàn bộ mọi người đều bị có cái kết BE.
Nhưng liệu Trình Ngữ Thanh và Liên Như Tâm có thực sự là người chiến thắng cuối cùng?
Trong cuốn tiểu thuyết tàn bạo này, tất cả các nhân vật phụ đều phải chịu đựng sự đau khổ của mình như một lẽ đương nhiên, cốt truyện càng đẫm m áu thì nam chính và nữ chính càng khốn khổ.
Họ sẽ có nhiều khả năng hơn để thể hiện hiệu ứng kịch tính tuyệt vời. Nhưng tại sao, tại sao số phận của mọi người lại bị cái gọi là âm mưu điều khiển, tại sao mỗi tội ác đều có ý định ban đầu mà mình không thể kiểm soát được, và tại sao những người vô tội lại trở thành những bóng ma oan uổng khóc lóc?
Tôi không cam tâm!
27.
Vì để không đi theo cốt truyện giống kiếp trước, một mặt tôi cố gắng giành cảm tình của bác sĩ Văn, một mặt âm thầm liên hệ tiểu công tử nhà họ Thẩm, Thẩm Ngọc, nhanh chóng nộp đơn vào một trường quốc tế khác với kiếp trước.
Thời gian này, dưới ám thị của tôi, ba tôi Trình Giang đi kiểm tra tài sản và quỹ tín thác của tập đoàn họ Trình, đúng như dự đoán, ông phát hiện ra rằng Liên Như Tâm đã nhiều lần bí mật chuyển nhượng tài sản cho Trình Ngữ Thanh đứng tên.
Ba Trình cảm thấy thất vọng với Liên Như Tâm, ông lặng lẽ yêu cầu hội đồng quản trị can thiệp vào cuộc kiểm toán, đồng thời chỉ đạo các cổ đông trong hội đồng quản trị đệ đơn kiện bà vì tội chuyển tiền trái phép và rửa tiền mà không biết lý do.
Vì số tiền quá lớn, Liên Như Tâm sẽ phải ngồi t ù nếu bị kết án, đồng thời tài sản đứng tên Trình Ngữ Thanh cũng sẽ được thu hồi toàn bộ.
Phía Liên Như Tâm lo lắng khủng hoảng, Trình Ngữ Thanh sợ bị liên lụy đến bản thân, không hề muốn nhúng tay, nhưng khi biết số tài sản đứng tên mình có thể không đảm bảo được, Trình Ngữ Thanh nóng mắt rồi.
“Ba, ba phải nghĩ cách giúp mẹ. Tại sao mẹ lại bị kiện? Đây không phải là tài sản của nhà họ Trình chúng ta sao?” Trình Ngữ Thanh hoảng sợ nói: “Sớm muộn gì cũng giao cho con, thì có liên quan gì?”
Trình Giang lười để ý đến cô ta nên cô ta đã tìm đến Trình Thần cầu cứu.
“Anh ơi, giúp em với…” Vẻ mặt của Trình Ngữ Thanh trắng bệch, tôi thấy còn thương. Trình Thần cười lạnh, như thể cảm thấy sao lại có người vừa xấu xa vừa ngu ngốc như vậy.
Cuối cùng,Liêm Như Tâm vừa dỗ dành vừa đe dọa Trình Ngữ Thanh trả lại số tài sản khổng lồ.
Trình Ngữ Thanh tuy bất đắc dĩ nhưng cô ta cũng sợ sự hung hãn của các cổ đông tập đoàn và đội ngũ luật sư đông đảo.
Vì sự việc này, Trình Ngữ Thanh buông lời oán hận Liên Như Tâm. Không có sự hỗ trợ tài chính khổng lồ, Trình Ngữ Thanh đánh mất lợi thế áp đảo trong gia đình và phải tham gia cuộc tranh giành người thừa kế cùng với hai người “con ngoài giá thú”.
Điều đầu tiên Trình Ngữ Thanh làm sau khi bình tĩnh lại là hạ quyết tâm tiêu diệt tôi. Cô ta cho rằng Trình Thần lầm lì đã bị bỏ rơi nhiều năm, trầm mặc kiệm lời tạm thời không có tính đe doạ, hơn nữa tôi là cái gai trong mắt cô ta.
Vì vậy, khi tôi thức suốt đêm để chuẩn bị tài liệu nộp đơn vào trường, thông tin và bài báo tuyển sinh của tôi đã được đăng lên toàn bộ mạng Internet nhưng chữ ký lại là của “Trình Ngữ Thanh”.
Tất cả dấu vết duyệt web và tập tin trên máy tính của tôi, cũng như mọi bằng chứng cho thấy tôi đã viết những bài báo này, đều bị xóa hoàn toàn.
Cũng giống như kiếp trước, toàn bộ Internet đều ca ngợi Trình Ngữ Thanh tài năng và xinh đẹp, trường đại học tôi yêu thích còn đón cô ta vào.
Còn tôi lúc này đang phải đối mặt với một tình thế tiến thoái lưỡng nan. Chuẩn bị lại một bộ hồ sơ thì không kịp thời gian, sẽ bỏ lỡ cơ hội nhập học vào trường này, nếu như nộp đồ của tôi cho trường, với phong cách của trường là tôn trọng giá trị học thuật, không những không đỗ, còn bị mọi người chê cười.
Kế hoạch tốt như vậy, cho dù nhà họ Trình dùng tiền ép vào, làm sao tôi, một kẻ ngu ngốc tiểu thư thế hệ thứ hai dựa dẫm vào gia đình, có thể so sánh được với Trình Ngữ Thanh, người thực sự có tài và có học thức ở kiếp trước?
Tôi tranh luận gay gắt nhưng lại bị buộc tội đạo văn. Cô học sinh là tôi cuối cùng miễn cưỡng bước vào trường và phải chịu đựng sự bắt nạt trong khuôn viên trường bốn năm dưới sự dẫn dắt của Trình Ngữ Thanh.
Nhưng có ai lại mắc phải cùng một sai lầm đến hai lần chứ?
28.
Khi toàn mạng xã hội đang thảo luận về tài nữ xinh đẹp, tài giỏi, giàu có Trình Ngữ Thanh, công tử Thẩm gia — Thẩm Ngọc dăng 1 bài trên weibo, leo thẳng lên hotserch.
Anh nói bóng gió: “Trời quang rồi và trà đã pha xong*.” (* “quang” trong trời quang là “qing”, là tên “Thanh” của Trình Ngữ Thanh.)
Dưới đó là ảnh chụp màn hình một bài báo có chữ ký của Trình Ngữ Thanh và một tài liệu gốc tôi gửi cho anh ấy.
Thời gian đặc biếtj được khoanh tròn. Thời điểm viết tài liệu của tôi rõ ràng là sớm hơn thời điểm Trình Ngữ Thanh gửi hồ sơ.
Thẩm Ngọc âm dương quái khí như thể không nói lên điều gì, nhưng lại như ẩn ý rất nhiều điều, ngay cả thời điểm phát hành 4:38 cũng giống như mắng người. Thế là phần bình luận bên dưới bùng nổ.
[Điều này có nghĩa là Thanh Thanh đạo văn? Chiếm lấy bài luận đầu vào của chị gái cô ấy?]
[Làm sao có thể như vậy được? Ảnh chụp màn hình có thể có ý nghĩa gì? Nói bóng nói gió ai mà chả làm được, có giỏi thì đưa bằng chứng đi?]
[Dưa nhà họ Trình ngon quá, sao lần này Thẩm công tử cũng lên tiếng rồi?]
[Đừng nói nhảm, chỉ là một bức ảnh chụp màn hình giả mạo và tung tin đồn về Thanh Thanh của chúng ta. Có vẻ như Trình Nguyệt kiêu ngạo như vậy vì được Thẩm gia ủng hộ!]
[Đúng vậy, có bản lĩnh thì đưa ra chứng cứ, một người đàn ông ác ý nhằm vào tiểu cô nương nhà người ta còn ra cái gì?]
Vậy thì muốn gì được nấy.
Thẩm Ngọc không hề chịu thua bọn họ, liên tục lấy ra tám bức hình, bao gồm dàn ý bài viết, tư duy thảo luận, đến ghi âm nói chuyện với một người thầy nào đó.
Thậm chí còn có một bức ảnh chụp bằng máy tính, cho thấy tôi đang chỉnh sửa bản thảo, có dấu thời gian.
Đúng vậy, lần này tôi thi vào cùng trường đại học quốc tế với Thẩm Ngọc, tôi đã gửi cho anh ấy tất cả tài liệu ứng tuyển và bài luận để anh tư vấn cho tôi trong suốt quá trình.
Ngay cả khi Trình Ngữ Thanh xóa kho lưu trữ của tôi, Thẩm Ngọc vẫn có đầy đủ hồ sơ.
Thủy quân của Trình Ngữ Thanh vẫn cố giãy giụa gào thét, nói vài tấm ảnh photoshop chó má, một bên chèo lái, một bên mắng chửi, ám chỉ Thẩm Ngọc và tôi cấu kết bắt tay nhau ức hiếp Trình Ngữ Thanh.
Vì vậy, tôi share lại bài đăng trên weibo của Thẩm Ngọc, sau đó là thư trả lời của một giáo viên cho bài luận của tôi và thông báo nhập học từ một trường đại học khác.
Ngày nhập học đúng hai ngày trước bài đăng của Trình Ngữ Thanh.
Nói cách khác, trước khi bài viết của Trình Ngữ Thanh được gửi đi, bài viết của tôi đã được một trường khác xem xét và chấp nhận.
Trình Ngữ Thanh không thể ngờ rằng rằng lần này ban đầu tôi dự định nộp đơn vào một trường đại học khác.
Mục tiêu thông tin và báo cáo thi mà tôi đưa ra cho cô ta chỉ nhằm mục đích khiến cô ta bối rối và tự đăng thông tin.
Ngày tuyển sinh của 2 trường này cách nhau đúng 1 tháng nên rõ ràng trường nào nộp trước trường nào nộp sau.
Vì vậy, sau hai ngày bị chỉ trích nặng nề trên mạng, hình tượng của Trình Ngữ Thanh đã sụp đổ. Dư luận bắt đầu phản ứng điên cuồng.
Trình Ngữ Thanh từ một thiên kim tài mạo song toàn nhà hào môn, trở thành một tên tr ộm vô liêm sỉ, người ghen ti, âm mưu gài bẫy ăn cắp tư cách nhập học của chị gái.
Mọi người ghét sự lừa dối của Trình Ngữ Thanh. Chân tướng quan trọng, nhưng cũng không quan trọng đến vậy, mọi người trên mạng đều có quyền phán xét cô ta.
Bởi vì cuộc sống của họ cả đời chẳng thể chạm tới đỉnh cao của thiên kim danh môn, thế nhưng trên mạng xã hội, chỉ cần chạm vào bàn phím, dường như họ có thể giet cô ta cả ngàn lần, vạn lần.
Đây là cuộc bạo lực mạng, chỉ là lần này nạn nhân lại biến thành Trình Ngữ Thanh.