SƯ HUYNH VÀ MA TÔN CÙNG TRÚNG ĐỘC TÌNH

CHƯƠNG 1


Vừa mở mắt ra đã thật kích thích!

 

Bên trái ta là sư huynh Kỳ Chiêu, bên phải là Ma tôn Mặc Trạch.

 

Sắc mặt của hai người họ đều ửng hồng, rông có vẻ cực kỳ khó chịu.

 

Sống lại rồi nên ta hiểu rất rõ tình huống trước mắt, bọn họ đã trúng độc tình rồi!

 

Nhưng đáng c.h.ế.t là trong túi trữ vật của ta chỉ có một viên thuốc giải, vì thế ta phải đưa ra lựa chọn.

 

Ta cân nhắc một chút rồi thử thăm dò: “Sư huynh, Ma tôn, trong túi của ta chỉ có một viên thuốc giải, hiện tại đoạn tụ trong giới tu chân cũng không hiếm lạ gì, hay là hôm nay hai người ráng nhịn một chút, sau này hẳn là cũng có thể trở thành một giai thoại.”

 

Sư huynh còn chưa trả lời thì Ma tôn đã mắng một tiếng “cút!”.

 

Âm thanh đất rung núi chuyển, có thể thấy được hắn cưc kỳ phản đối chuyện này.

 

Đại sư huynh dùng sự yên lặng để trả lời, ánh mắt nhìn ta có chút tha thiết.

 

“A Âm, muội…”

 

“Ta hiểu!”

 

Ta hiểu ý ngay lập tức, kiếp trước ta vượt quá giới hạn giữa sư huynh muội, quấn lấy sư huynh, cuối cùng rơi vào kết cục thê thảm.

 

Kiếp này ta đã hiểu rõ, sư huynh đã có người mình thích, tấm thân đồng tử kia tuyệt đối không thể mất được.

 

Bây giờ hắn chính là người cần thuốc giải nhất!

 

Dưới ánh mắt hơi sững sờ của sư huynh, ta đỡ hắn rồi lấy tốc độ nhanh như chớp lấy thuốc giải từ túi trữ vật ra đút vào miệng hắn.

 

Dược vào miệng liền lập tức tan, Ma tôn có muốn cướp cũng không kịp nữa.

 

“Hắn uống rồi thì ta phải làm sao?”

 

Ma tôn tức giận, dùng hết sức lực còn sót lại làm dấy lên một trận gió to.

 

Ta ôm tâm trạng như tráng sĩ sắp hi sinh, liếc nhìn đại sư huynh bên ngoài vòng xoáy một chút.

 

Trong mắt hắn là vẻ lo lắng, còn có… hối hận?

 

Ta nhìn nhầm rồi sao?

 

 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.