Qủy sát trước đây tôi từng gặp qua, nhưng tôi chưa từng thấy một con quỷ sát nào mà được hình thành từ hàng chục linh hồn vô tội.
Tôi cầm thanh kiếm gỗ, lấy một ít m.á.u từ ngón tay, hét lên: “Thiên địa huyền tông, vạn trùng bản căn.”
Thanh kiếm bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng từ trên xuống dưới, tôi bước lên chiếc bàn bên cạnh, c.h.é.m về phía quỷ sát.
Qủy sát gầm lên giận dữ, vung tay tát tôi ngã xuống.
Thanh kiếm gỗ xuyên qua lòng bàn tay của nó, một làn khói đen bay ra.
Nhưng tôi cũng bị đánh gục bởi lòng bàn tay của nó.
Tôi nắm lấy sợi dây màu đen treo trên xà ngang, cố gắng đứng vững.
Thầm thở dài, quỷ sát này khó tiêu diệt.
Suy nghĩ một lúc tôi cầm điện thoại treo trước n.g.ự.c , khuôn mặt to của tôi xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp, khiên cư dân mạng sửng sốt.
“Tôi đang xem náo nhiệt, Tân Di đại sư đừng dọa tôi.”
“Mẹ ơi, con thấy ma sống.”
“Lầu trên bạn có biết bạn đang nói gì không?”
“Tân Di đại sư mặc dù cô lớn lên rất xinh đẹp, nhưng cũng không thể dọa tôi như vậy được.”
Tôi cười khẩy: “Xin lỗi, tôi sẽ thoát phòng phát sóng trực tiếp, mọi người qua chủ phòng đối diện xem đi.”
Nói xong tôi thoát khỏi phòng phát sóng trực tiếp và gọi điện thoại cho sư phụ của tôi.
Trong khoảng thời gian này lòng bàn tay của quỷ sát đã hồi phục.
Nó bị tôi chọc tức, khí thế tăng lên.
Tôi vừa tránh đòn của nó vừa nói chuyện với sư phụ.
“Sư phụ, làm thế nào để tiêu diệt mười mấy linh hồn tạo thành quỷ sát?”
Sư phụ ho dữ dội mấy lần: “Cái gì? Qủy sát? Con nói bao nhiêu?”
Tôi lặp lại: “Hơn mười mấy.”
Sư phụ trầm mặc một lúc: “Con gặp được thứ này ở đâu?”
Tôi cúi xuống và thoát khỏi một đòn tấn công khác của quỷ sát: “Người nhanh nói đi, con sắp không chịu nổi rồi.”
Su phụ trầm giọng nói: “Công kích huyệt môn của nó, ép ra từng linh hồn, đánh tan từng cái một.”
“Hiểu rồi.” Tôi tắt máy, lòng bàn tay của quỷ sát cũng đã ở ngay trước mặt tôi.
Lần này tôi không trốn tránh nữa, chỉ tiến tới, xoa lòng bàn tay của nó và trốn đi, sau đó rút kiếm bằng gỗ đ.â.m thẳng vào huyệt môn của nó.
Một tia vàng sáng lóe lên, quỷ sát hét lên thảm thiết.
Một làn khói đen bay ra từ miệng nó.
Mắt tôi sáng lên, lập tức lấy lá bùa vàng ra: “Mọi tà ác sẽ bị tiêu diệt, đi cho tôi.”
Bùa vàng đuổi kịp làn khói đen và đột nhiên bốc cháy.
Đồng thời, hình dáng của quỷ sát nhỏ hơn rõ rệt khi nhìn bằng mắt thường.
“Qủa nhiên có hiệu quả.”
Tôi nhếch môi: “Tiếp theo, ngươi đừng nghỉ đến việc bỏ trốn.”
Tôi cầm thanh kiếm bằng gỗ bay lên bay xuống nhà máy bỏ hoang, pháp khí liên tục xuất hiện, quỷ sát không ngừng kêu la thảm thiết.
“Thứ hai, thứ ba, thứ tư…..thứ mười bốn!”
Đánh đến cuối cùng, thân hình của quỷ sát không khác gì người bình thường.
Nó cuối cùng cũng nhận ra nguy hiểm, ngừng tấn công tôi, chỉ muốn chạy ra ngoài.
“Chạy đi đâu?” Tôi vươn tay tóm lấy ngón tay trực tiếp xuyên qua cơ thể nó, nắm lấy cánh cửa sinh mệnh của nó.
Trong ánh mắt kinh hãi của ba anh em nhà họ Thạch, tôi đan năm ngón tay vào nhau, thân hình quỷ sát không ngừng vặn vẹo, từng làn khói đen bay đi.
Hình dáng của nó ngày càng nhẹ đi, cuối cùng biến mất hoàn toàn với một tiếng hét.
Nhà máy bỏ hoang trở nên im lặng.
Tôi hít một hơi thật sâu, vỗ tay: “Xong việc, kết thúc một ngày.”